Lưu Hi đã chú ý tới Bành Giai Ngọc từ lâu, vì vậy lúc này cô gắt gao trừng mắt nhìn lại, trong mất lộ ra vẻ uy hiếp.

Bành Giai Ngọc bị trừng mắt thì lập tức nổi giận, đứng dậy đi tới trước mặt Tô Thi Hàm, khiêu khích nói: "Nghe nói hoa khôi Tô cũng đăng ký cự ly chạy 1,500 mét nhỉ? Vừa hay, tôi cũng đăng ký cự ly này, lát nữa chúng ta cùng thi đấu với nhau một trận nhé."

Cuối học kỳ trước, Bành Giai Ngọc nghĩ rằng Tô Thi Hàm chắc chắn sẽ thi rớt môn, sau đó cô ta sẽ là người đứng đầu toàn lớp và giành được học bổng quốc gia.

Chính vì vậy, cô ta không ngờ khi mình kiểm tra lại điểm thì phát hiện chỉ có thể đăng ký nhận được học bổng của trường mà thôi. Ngay sau đó, cô ta đã gọi điện đến Văn phòng học vụ để hỏi và được biết vị trí đứng đầu lại một lần nữa thuộc về Tô Thi Hàm.

Bành Giai Ngọc cảm thấy không phục. Từ năm nhất đến bây giờ, mỗi lần thi giữa kỳ và cuối kỳ cô ta đều bị Tô Thi Hàm dẫn trước. Nhưng cả học kỳ vừa rồi Tô Thi Hàm không đến trường học, lại còn sinh con. Làm thế nào mà có thời gian để học tập được chứ?! Thế mà Tô Thi Hàm vẫn giữ vị trí đầu tiên!

Cô ta không muốn tin điều này, nhưng sự thật ở trước mắt, Bành Giai Ngọc chỉ có thể chấp nhận, nhưng trong lòng cô ta càng ngày càng bất mãn với Tô Thi Hàm.

Lần này, cô ta không muốn đăng ký tham gia cự ly 1,500 mét, bởi 1,500 mét là cự ly không được yêu thích nhất trong các phần thi của nữ, rất nhiều nữ sinh không thể kiên trì chạy hết quãng đường đó. Mỗi năm, cán bộ thể thao của các lớp đều phải năn nỉ các thành viên lớp mình tham gia vì thể diện của lớp thì mới có người chịu đăng ký.

Bành Giai Ngọc tất nhiên cũng không muốn ngược đãi bản thân. Nhưng khi biết Tô Thi Hàm đã đăng ký 1,00 mét, cô ta ngay lập tức liên hệ với cán bộ thể thao để sửa cự ly đăng ký từ 400 mét thành 1,500 mét.

Bành Giai Ngọc luôn thua Tô Thi Hàm về thành tích, cô ta cảm thấy không phục nên cô ta nhất định phải cố gắng hơn Tô Thi Hàm trong đại hội thể thao lần này. Dù cuối cùng cô ta không giành được chức vô địch cũng không sao, chỉ cần cô ta có thể kiên trì lâu hơn Tô Thi Hàm thì xem như cô ta là người chiến thắng.

Tại phần thi cự ly 1,500 mét hôm nay, Bành Giai Ngọc không tranh chức vô địch, cô ta chỉ muốn thắng được Tô Thi Hàm trước mặt mọi người trong trường!

Trước sự khiêu khích của Bành Giai Ngọc, Lưu HỈ là người đầu tiên cau mày. Cô ấy có dáng người rất cao, thấy như vậy thì chuẩn bị đi lên bênh vực Tô Thi Hàm, thế là Tô Thi Hàm lập tức kéo cô ấy lại

Ở đại hội thể dục thể thao lần này, nếu trong lớp xảy ra lục đục nội bộ thì chính là chuyện đáng xấu hổ trước mặt toàn trường.

Tô Thi Hàm ngăn Lưu Hi lại, liếc nhìn Bành Giai Ngọc rồi nói: "Xin cô hãy hiểu rõ quy tắc thi đấu trong đại hội thể thao cấp trường. Đối thủ của cô không phải là tôi và mục tiêu của tôi cũng không phải là cô.

"Vậy thì hãy chờ xem, Tô Thỉ Hàm. 1,500 mét hôm nay, tôi sẽ chạy nhanh hơn và xa hơn cô!" Bành Giai Ngọc nắm chặt tay nói.

Tô Thi Hàm quay đầu nói chuyện với Tân Lãng, phớt lờ lời nói của cô ta.

Gần 3:30, lối vào sân thể dục bỗng trở nên náo nhiệt. Có một cậu trai mặc đồ nhân viên phục vụ kéo theo một chiếc xe đẩy vừa mới mượn tạm ở nơi nào đó. Bên trên có một thùng xốp to, chậm rãi đi vẽ phía lớp của Tô Thi Hàm.

"Xin hỏi ai là anh Tần?"

“Tần Lãng giơ tay lên đáp: "Là tôi”

"Chào anh Tần! Đây là 45 ly trà sữa anh đã đặt. Theo ghi chú của anh, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn đá viên để giữ lạnh, tất cả đồ uống đều lạnh, anh vui lòng xác nhận lại hóa đơn”

Tần Lãng nhìn thoáng qua thấy bên trong thùng có rất nhiều đá viên, trà sữa được đặt ở giữa đá viên, bên ngoài cốc có thể thấy hơi lạnh bốc lên nghỉ ngút.

Tần Lãng từ trong thùng lấy ra một cái túi nhỏ đã được đóng gói riêng, sau đó nói với Tô Thi Hàm: “Thi Hàm! Em đem trà sữa và trà trái cây này chia cho các bạn học cùng lớp uống đi”

Tô Thi Hàm quay ra nói với mọi người: "Mọi người đến đây uống trà sữa đi nào.

Các bạn học nghe vậy thì lập tức xúm lại, mỗi người đều chọn hương vị mình yêu thích rồi nói cảm ơn.

"Cám ơn hoa khôi và chồng của hoa khôi nha!"

“Thi Hàm! Chồng của cậu thật tốt! Nhờ có anh ấy mà lúc này chúng mình mới có thể uống trà sữa lạnh mát thế này, thật sự rất tuyệt nha!"

"Xin gửi lời cảm ơn tới chồng Thi Hàm vì đã mua trà sữa cho mọi người. Tất cả các thành viên lớp hoạt hình 1 xin dành những tràng pháo tay nồng nhiệt nhất cho Thí Hàm và người chồng đẹp trai của cô ấy nào.”

Người đang nói chuyện chính là lớp trưởng. Anh ta vừa bắt đầu khởi xướng mọi người đều lập tức vỗ tay và đồng thanh hô: "Cảm ơn chồng Thi Hàm, cảm ơn Thi Hàm!"

Lớp bên cạnh nhìn sang, không ít người lộ ra vẻ hâm mộ.

"Ôi... ôi! Sao không phải là hoa khôi của lớp chúng ta chứ? Đại hội thể thao nóng nực như thế này, được uống một ly trà sữa mát lạnh thì còn gì bằng!"

“Chồng của hoa khôi thật sự không tầm thường đó nha, vừa ra tay đã bao trà sữa cho cả lớp, ghen tị muốn khóc luôn rồi nè!"

Sau khi Tô Thi Hàm phân phát trà sữa, Tân Lãng. đưa chiếc túi trong tay cho cô: "Cho em nè! Cái này của em đó, là trà sữa hoa nhài không đường, là loại trà sữa mà em thích nhất đó”

Nhìn ly trà sữa trong tay hẳn, Tô Thi Hàm trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào, ngẩng đầu nói "Cảm ơn anh, Tân Lãng”

Các sinh viên nhìn thấy cảnh cơm chó này cũng phát điên lên rồi

"Ngọt chết mất! Các bạn học, hôm nay chúng ta sẽ làm hết sức mình vì sự ngọt ngào này nhé! Chồng của hoa khôi trường ta thật sự quá tốt, không chỉ gọi trà sữa cho cả lớp của vợ mà còn dành riêng một phần tình yêu đặc biệt cho vợ nữa. Thật tuyệt vời, đây chính là tình yêu của thần tiên đó nha."

Hôm nay tôi không ở đây để tham gia đại hội thể thao, tôi đến đây để ăn thức ăn cho chó. Không thể không nói thức ăn cho chó này thực sự là quá ngọt, tôi sắp bị tiểu đường rồi!"

“Tôi không nhìn nhăm chứ?! Hoa khôi lạnh lùng của chúng ta có một mặt dịu dàng và ngọt ngào như vậy ư! Đây là cổ tích thần tiên của nam thanh nữ tú gì vậy? Không phải cặp đôi kiểu này chỉ có thể là do ông trời ban cho sao?"

Các bạn học lớp Hoạt hình số 1 nghe vậy thì quay ra nhìn Tần Lãng và Tô Thi Hàm đang cầm ly trà sữa trên tay, ai nấy đều thấy vừa hâm mộ vừa vui vẻ.

Họ thực sự rất vinh dự khi được trở thành bạn cùng lớp của hoa khôi trường!

Hầu như tất cả mọi người trong lớp 1 đều uống trà sữa, chỉ có Bành Giai Ngọc. Chính là người vừa mới ngạo mạn khiêu khích Tô Thi Hàm và hai người bạn của cô ta, bọn họ đang ngồi trong góc, nhìn họ có vẻ lạc lõng với mọi người.

Vừa rồi bọn họ đối xử với Tô Thi Hàm như vậy, bây giờ tự nhiên ra lấy trà sữa uống thì cũng rất ngượng ngùng. Một ly trà sữa cũng không có gì, mấu chốt là cả lớp đều uống, chỉ có bọn họ là không, cho. nên có hơi khác biệt...

Lúc mọi người đang uống trà sữa, một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Anh Lãng!"

Chu Kỳ chạy nhanh tới, đứng trước mặt Tân Lãng, kinh ngạc nói: "Anh Lãng, chị dâu, thật sự là hai người Em vừa nhìn thấy xe đẩy của ba nhóc con, còn tưởng mình nhìn nhầm."

Nhìn thấy Chu Kỳ, Tân Lãng nghỉ ngờ hỏi: "Chu Kỳ, sao cậu lại ở đây?”

Đây là Đại học Sư phạm Thượng Hải, không phải trường học của bọn họ. Chu Kỳ lắc tấm biển có mã QR trên ngực và tờ rơi trên tay, nói: "Em đến đây để quảng bá cho đầu gội nhãn hiệu Tân thị của chúng ta nha! Không chỉ có em, còn có lão Dương và lão Tôn cũng ở đây. Hôm nay là đại hội thể thao mùa thu của Đại học Sư phạm Thượng Hải sao? Đúng lúc, tất cả sinh viên đều tập trung ở sân thế dục, lượng người tụ lại rất đông. Chính vì vậy bọn em nghĩ đến việc dành thời gian đến đây để quảng bá cho sản phẩm, thu hút nhiều người hơn vào nhóm WeChat chúng ta."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play