Lưu Hi nghe vậy thì nói: "Thi Hàm! Mọi người đều đăng ký cự ly ngắn, sao lần này cậu lại đăng ký chạy 1,500 mét? Đây là cự ly dài nhất trong đội hình thị đấu của nữ, rất khó đó nha!"

'Đúng đấy Thi Hàm! Mình cũng muốn hỏi sao cậu lại đăng ký chạy 1,500m? Sân thể dục của chúng mình một vòng chỉ có 400 mét, mà 1,500 mét là gần tới bốn vòng sân, khoảng cách cực kỳ dài. Bình thường mình chạy một vòng đã đủ mệt rồi huống chỉ đây còn là thi đấu. Lâm Tĩnh nhíu mày nói.

Tô Thi Hàm nói: "Mình đến đăng ký muộn! Dạo này mình gần như không đến trường trừ hôm nào có giờ lên lớp, cho nên khi cán bộ thể thao thông báo cho mình thì chỉ còn cự ly 1,500 mét thôi, vì vậy mình chấp nhận luôn."

"Đại hội thể thao năm nào cũng thế, chạy 1,500 mét và chạy đường dài sẽ thiếu người vì đây là nội dung quá khó để hoàn thành. Nhiều cô gái bỏ cuộc giữa chừng, còn những người thực sự có thế hoàn thành cuộc thi toàn là sinh viên bên Học viện thế thao thôi. Thi Hàm, cậu thực sự định chạy sao?" Lương Tiểu Khiết hỏi.

Lưu Hi nói: "Thi Hàm! Cậu đừng quá áp lực. Tiểu Khiết nói đúng đó, những năm trước thì ban đầu có khoảng 20 người tham gia cự ly 1,500 mét, nhưng đến cuối cùng chỉ có năm sáu người có thể hoàn thành quãng đường này thôi. Vì thế nên cậu đừng nghĩ quá nhiều, nếu đến lúc đó cậu chạy không nổi thì chúng ta từ bỏ là được.

Nghe các bạn cùng phòng nói như vậy, Tô Thi Hàm lắc đầu nói: 'Không được! Trong từ điển của Tô Thi Hàm mình không có từ bỏ cuộc giữa chừng."

"Các cậu cứ yên tâm, mình sẽ cố gắng tranh thứ hạng, nhưng mình chắc chắn là sẽ hoàn thành toàn bộ cuộc thi."

Ba người bạn cùng phòng nghe thấy lời Tô Thi Hàm nói, ánh mắt có chút lo lắng, lúc này chỉ có Tân Lãng nắm tay Tô Thi Hàm nói: "Thi Hàm! Anh tin tưởng em, em nhất định sẽ làm được. Anh và ba nhóc con sẽ luôn ở bên cạnh cổ vũ cho em”

Tô Thi Hàm nhìn Tân Lãng, tự tin gật đầu.

Còn hơn nửa tiếng nữa mới đến 3:30, sân thể dục đã gần như chật kín học sinh, bao gồm các vận động viên tham gia thi đấu và cả sinh viên các lớp đến theo dõi và cổ vũ cho cuộc thí

Lớp của Tô Thi Hàm ở phía tây của sân thể dục, phía trước có bốn cái bàn, hai mươi ba chiếc ghế đẩu được kê ở phía sau làm khu vực nghỉ ngơi. Lưu Hi đưa họ vào lớp.

'Vừa nhìn thấy Tô Thi Hàm, mọi người trong lớp lập tức sôi nổi

"Hoa khôi đến rồi!”

Hai học kỳ vừa rồi, Tô Thi Hàm đều không đến trường nhiều, nguyên học kỳ 1 cũng không đến lớp mà chỉ xuất hiện lúc thi cuối kỳ. Lúc đó mọi người còn suy đoán xem có phải thời đại của học bá Tô Thi Hàm sắp sụp đổ rồi hay không. Nhưng không ngờ rằng khi có kết quả, cô vẫn vững vàng ngồi ở vị trí đầu tiên.

Học kỳ này Tô Thi Hàm không bỏ buổi học nào. Chương trình học của năm 3 không nhiều lảm, chỉ có môn chuyên ngành, nên Tô Thi Hàm chỉ đến trường hôm nào có lớp học. Nhưng những lời đồn khác nhau về cô vẫn được đăng tải trên các diễn đàn của trường và chúng luôn nằm trong mục hotsearch.

Lúc này, các bạn học nhìn thấy Tô Thi Hàm đi cùng Tân Lãng thì đều tò mò nhìn qua, các bạn học lớp bên cạnh cũng nhìn về phía bên này.

Cuối học kỳ trước, khi kỳ thi cuối cùng của Tô Thi Hàm kết thúc, Tân Lãng đã tự mình đưa ba nhóc con đi đón cô. Lúc đó gần như các bạn học cùng lớp đều nhìn thấy, sự việc cũng lên diễn đàn một thời gian.

Nhưng trừ những sinh viên cùng lớp với Tô Thi Hàm, không có sinh viên nào khác tận mắt nhìn thấy, cho nên họ vẫn luôn hoài nghi về vấn đề này.

Bây giờ lại nhìn thấy Tô Thi Hàm và Tân Lãng cùng nhau xuất hiện, đi phía sau còn có ba đì bảo mẫu đang đẩy ba chiếc xe nôi. Ngay lập tức tỉnh thần nhiều chuyện của mọi người lập tức lên cao.

"Những gì bài đăng trên diễn đàn nói là sự thật! Tô Thi Hàm thực sự đã kết hôn và sinh con!"

“Điều này thật sự quá sốc! Đại học Sư phạm Thượng Hải của chúng ta trăm năm mới gặp một lần, người vừa là hoa khôi vừa là học bá thực sự đã kết hôn và sinh con khi chỉ mới học năm thứ hai! Và quan trọng là cô không hề tì hoãn việc học của mình, cuối học kỳ trước cô còn giành được vị trí đầu tiên và giành luôn cả học bổng quốc gia cho học kỳ này!"

"Đúng vậy! Cuộc sống của học thần là điều mà người bình thường chúng ta không thể tưởng tượng nổi!"

“Anh chàng đẹp trai bên cạnh có phải chồng của Tô Thi Hàm không? Trông họ thật xứng đôi, đứng bên cạnh hoa khôi đúng là trai tài gái sắc."

"Đúng là chỉ có những anh chàng cực kỳ đẹp trai như vậy mới có thể chinh phục được người đẹp!"

“Có chồng đẹp trai như thế này, thảo nào hoa khôi đổ gục. Nếu là tôi, tôi cũng muốn kết hôn và sinh con cho anh ấy!"

"Oa, ba em bé siêu đáng yêu ở phía sau là con của hoa khôi và anh chàng đẹp trai đó sao? Dễ thương quá đi mất!"

"Trên bài đăng nói rằng hoa khôi sinh ba, ở bên kia vừa vặn có ba cái xe nôi và ba em bé trắng trẻo, mềm mại và đáng yêu. Có vẻ như tất cả đều là sự thật

“Mẹ tôi luôn nói với tôi rằng khi ông trời đóng của bạn một cánh cửa thì cũng sẽ mở ra cho bạn một cánh cửa khác, nhưng Tô Thi Hàm thì sao? Ông trời đã đóng cánh cửa nào của cô ấy?! Diện mạo xinh đẹp, đầu óc thông minh, có người chồng vô cùng đẹp trai và cả ba nhóc con siêu dễ thương mà người khác cầu cũng không được. Đây quả thực là sự kết hợp hoàn hảo đấy nhé?!"

Các bạn học xung quanh đều bị sốc, cả lớp của Tô Thi Hàm cũng bùng nổ.

Trong kỳ thi cuối kỳ vừa rồi, mọi người lần đầu tiên nhìn thấy ba nhóc con nhà Tô Thi Hàm và Tần Lãng. Lúc đó rất nhiều người choáng váng, không dám tới gần, chỉ có ba người bạn cùng phòng của Tô Thi Hàm tiến lên chào hỏi.

Lần này, nhiều bạn nữ trong lớp không thể chịu được nữa, chạy đến xem ba đứa nhỏ.

Huyện Huyên, Vũ Đồng và Khả Hinh đều vô cùng xinh xắn, đáng yêu và không sợ người lạ chút nào. Bọn nhỏ cười vui vẻ khi thấy có nhiều chú dì vây quanh mình.

"Trời ơi! Các con của Tô Thi Hàm đáng yêu quát Cái nhan sắc này đúng là thừa hưởng trọn vẹn của vợ chồng họ. Không chỉ xinh đẹp mà còn rất thích cười, những đứa trẻ đáng yêu như vậy thật giống những thiên thần!"

“Mọi người xem kìa, bé cưng này còn đang vẫy tay với chúng ta!" Một bạn học nữ chỉ vào Huyên Huyện và nói.

Nhóc Huyên Huyên thích chơi với các dì nhất vì là bé trai duy nhất trong gia đinh, bé cũng là anh cả nên bình thường quen chơi với hai em gái. Nhìn thấy các dì xinh đẹp như vậy, cậu nhóc sẽ rất tích cực.

"Thật này! Thật đáng yêu!"

'Ừm! Mọi người có nhớ không, lần trước nhóc này. là nhóc con đầu tiên làm ra động tác hôn gió. Dù đã lớn hơn rất nhiều nhưng trông nhóc vẫn đáng yêu như cuối học kỳ trước."

Mình nhớ rồi, đúng rồi! Ba đứa nhỏ này thật sự đã lớn hơn rất nhiều!

Mọi người đều vây quanh ba nhóc con, trong khu nghỉ ngơi chỉ có ba cô gái ngồi ở hàng ghế sau không nhúc nhích.

Một trong số họ là Bành Giai Ngọc, người đã châm chọc, mỉa mai Tô Thi Hàm vào cuối học kỳ trước rằng cô sẽ trượt môn. Còn hai cô gái bên cạnh dường, như cũng cùng một chiến tuyến với cô ta

Hầu hết các bạn trong lớp đều không quá quen thuộc Tô Thi Hàm và Tân Lãng, nhưng ai cũng lịch sự chào hỏi. Mọi người ai cũng biết Tô Thi Hàm ở trường thường rất lạnh lùng.

Duy chỉ có Bành Giai Ngọc, từ khi nhóm người Tô Thi Hàm đi qua, ánh mắt của cô ta luôn trốn tránh bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play