Quý Hủ vô thức bịt cái miệng đầy lông của Heo Heo, thì thầm với Heo Heo kêu nhóc đừng phát ra âm thanh nào.
Heo Heo chẳng những không dám phát ra âm thanh, thậm chí còn không dám cử động, bị Quý Hủ ôm vào lòng, giống như một con thú nhồi bông.
Quý Hủ thấp giọng nói: "Có bao nhiêu người? Hiện tại bọn họ ở đâu?"
Tần Nghiễn An nắm lấy tay của Quý Hủ và dẫn cậu đến phía sau nhà kho: "Có tổng cộng sáu người, bốn người có cảm xúc sợ hãi dao động kịch liệt, hai người còn lại có cảm xúc bình tĩnh hơn. Bốn người giữ nguyên vị trí của họ, có hai người đang đến đây, chúng ta tránh đi một chút.”
Về phần lý do tránh né, Tần Nghiễn An cảm thấy kỳ lạ, từ vị trí sợ hãi, sáu người này rõ ràng là đồng thời di chuyển, bọn họ có thể làm được điều này bởi vì bọn họ có thể có công cụ di chuyển thay cho đi bộ.
Nếu căn cứ ở thành phố Vân Hải có thể chế tạo xe chạy bằng hơi nước, không loại trừ những nơi khác cũng có thể chế tạo được, nhiên liệu sẵn có, dầu rắn dễ sử dụng hơn than, khoảng cách hơi xa nên không nghe được âm thanh.
Tần Nghiễn An nói với Quý Hủ những gì anh phát hiện được, phản ứng đầu tiên của cả hai là bọn họ là người bên ngoài, dù sao thì thành phố Thanh Giang không có xe cải tiến của riêng mình, ngoại trừ các xe ở căn cứ thị trấn Bạch Loan, nếu còn có thì chắc chắn là đến từ bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT