Thật vất vả mới tìm tới được, chưa gặp được người lại phải rời đi, dựa vào thông tin mà Kỳ Bách Ninh đã nói, ông chủ căn cứ của Vinh Thị có lẽ chính là Tần Nghiễn An, nhưng không ai trong số họ từng nghe đến cái tên "Tần Nghiễn An" này.
Trình Mạch nhìn đàn trâu qua gương chiếu hậu: “Cậu thực sự tin những gì lão trâu nói hả?”
Tâm tình của Quý Hủ kém thoải mái hơn nhiều so với lúc tới đây: "Tin hay không thì hôm nay cũng không thể đến gần căn cứ Vinh Thị được."
Chỉ cần có đàn trâu dị hóa canh giữ bên ngoài căn cứ của Vinh Thị, bọn họ sẽ không có cách nào lặng lẽ tiếp cận căn cứ được, trừ khi Quý Hủ thực sự xây dựng một lối đi khép kín trực tiếp vào căn cứ của Vinh Thị, mới có thể tránh bị trâu dị hóa trực tiếp va chạm.
Hơn nữa, những gì Lão trâu nói có thể không phải là lời nói dối, đàn trâu dị hóa tập thể tấn công bức tường hơn nửa giờ, ồn ào rất lớn, tiếng còi của chiếc xe cũng lớn đến mức ngay cả những người sống sót trong căn cứ biết ra ngoài xem náo nhiệt, nếu như ông chủ Vinh Thị có mặt ở căn cứ, không thể nào lại không xuất hiện.
Trì Ánh không biết gì về tình hình của Tần Nghiễn An ở thành phố Vân Hải, cậu chỉ nghe Tần Nghiễn An nhắc đến có người của anh ở đây, Trì Ánh cũng không biết bọn họ đang làm gì, là ai, nên ngoài việc tìm kiếm và chờ đợi thì không có cách nào tốt hơn.
Hai chiếc xe không quay trở lại căn cứ khu Đông Khẩu, mà lái dọc theo ngoại ô thành phố Vân Hải, trong khi tìm kiếm thạch anh, bọn họ cũng để lại dấu vết đi qua của xe tải, mặc kệ ông chủ Vinh Thị có phải là Tần Nghiễn An hay không, chỉ cần phát hiện xe của thời đại hòa bình và tường vây của căn cứ khu Đông Khẩu, không khó để đoán rằng cậu đã đến thành phố Vân Hải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT