Bạch Đình Nham và Lương Sóc đầy nghi ngờ nhìn những người sống sót trong nhà máy, một nhóm người im lặng đứng đó, tất cả đều nhìn ra ngoài cửa, không ai cử động hay nói chuyện riêng.
Bọn họ đều đang quản lý căn cứ nên biết rất rõ khi có quá nhiều người rất dễ gây ra hỗn loạn, tuyệt đối không thể quản lý nhiều người bình thường như vậy thành một đội quân có kỷ luật nghiêm minh.
Hiện tại Quý Hủ đặc biệt nhắc tới, hai người lập tức trở nên cảnh giác, nhìn Phùng Thừa Phúc và những người sống sót này, bọn họ cảm thấy có gì đó không bình thường.
Ánh mắt nham hiểm của Phùng Thừa Phúc đột nhiên nheo lại, ông ta lại nở một nụ cười, má thịt của ông ta ép vào nhau, thoạt nhìn rất hiền lành vô hại.
"Mọi người hiểu lầm rồi, tôi đã điều hành một nhà máy ở thị trấn Bạch Loan nhiều năm như vậy, có hàng trăm nhân viên, mọi người đều tin tưởng tôi nên sẵn sàng nghe lời tôi. Nếu không tin tôi, mọi người có thể hỏi bọn họ... đúng rồi, vừa nãy cậu nói đang tìm người đúng không, nhiều người quá, tôi thật sự không nhớ nổi.”
Phùng Thừa Phúc kêu người đứng sau hỏi xem có người dì nào tên là Hà Linh hay không, giao việc xong, ông ta nói với Quý Hủ và Tần Nghiễn An: “Nếu chúng ta đều là cư dân của thị trấn Bạch Loan, hiện tại là tận thế, có thể sống sót được đã không phải là chuyện dễ dàng gì, chúng ta không nên nội chiến mới đúng, phải nên đoàn kết cùng tiến cùng lùi."
Người đi vào tìm người nhanh chóng quay lại nói: “Giám đốc, trong số những người sống sót quả thực có một người dì tên là Hà Linh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT