Ba người cùng nhau lao ra khỏi trung tâm thương mại, thoải mái hơn nhiều so với khi Quý Hủ một mình đi vào, chiếc rìu của Thường Tại Tu cứ nhắm thẳng vào đầu của cuồng thi, cứ một đòn là hạ gục một con.
Hai tay Dương Chỉ trống rỗng, anh chỉ ấn tay lên đầu cuồng thi hết con này đến con khác, để lại những dấu tay màu xám, màu xám lan rộng và nhanh chóng bao phủ toàn bộ đầu của cuồng thi, sau đó lan ra toàn thân, cuối cùng chỉ còn lại những bộ xương khô.
Thường Tại Tu không biết bọn họ muốn đi đâu, anh ta lựa chọn cùng người trẻ tuổi rời đi, cho dù kết quả thế nào, cũng không hề hối hận. Dương Chỉ dùng hết sức lực xông ra ngoài, biết con gái đang đợi mình, anh càng mong muốn gặp cô bé, không có quái vật nào có thể ngăn cản được.
Chờ đến khi bọn họ lao ra khỏi trung tâm thương mại thì nhìn thấy chiếc xe tải đang đợi bên đường, tất cả đều có chút há hốc miệng, Thường Tại Tu rất vui vì mình đã lựa chọn đúng, rời đi là lựa chọn sáng suốt nhất. Dương Chỉ không nghĩ ngợi được gì nữa mà chỉ như điên lao tới chỗ nhà xe, anh nhìn thấy con gái đang dán sát vào cửa sổ nhìn mình.
Dương Chỉ hất văng cuồng thi chắn đường, lao mình về phía cửa sổ, nhìn con gái mình bên trong qua tấm kính rồi khóc rống lên.
Quý Hủ: "..."
Quý Hủ mở cửa nhà xe, nhìn thấy Dương Chỉ đang ngây ngốc dựa trên kính khóc lóc, thái dương giật giật: "Lên xe đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT