Mùa đông đã đến, cuộc sống học đường đã trải qua hơn một nửa, những chiếc lá xanh tươi ban đầu còn um tùm trên các nhánh cây hai bên vệ đường, bây giờ chỉ còn lại những chiếc lá tàn úa lơ thơ treo trên cành.
Bạch Tiểu Liễm cảm thấy đây là lúc nên tặng quà.
Không có bao bì cầu kỳ, chỉ đơn giản là đặt trên cánh tay, đợi người đến đây.
Đã hai tháng kể từ khi cô hỏi Trình Hướng Duyên câu hỏi kia, sau đó bọn họ đều không bàn về vấn đề đó nữa, thậm chí còn không trò chuyện trực tiếp, chỉ trò chuyện trên mạng xã hội, cũng không vượt qua mức bạn bè bình thường, chậm rãi như vậy, duy trì cho đến hôm nay. Khi nghĩ đến điều này, cô lại nhớ đến hai người bạn thân vừa có hai anh bạn trai khá tốt, khi đó bọn họ đã mời cô ăn một bữa tối ra mắt, cô cảm thấy rất ngon, muốn ăn lại một lần nữa, có lẽ phải hỏi số điện thoại đặt bàn.
"Tiểu Liễm," ý nghĩ trong đầu cô bị đánh bay, Trình Hướng Duyên đã đến. Hắn ôm theo một cái gì đó trong lòng, từ từ tiến lại gần.
"Đến rồi à!" Bạch Tiểu Liễm nhìn hắn mỉm cười, không nói gì khác.
"Ừm." Trình Hướng Duyên cũng cười, mở cái gì đó trong lòng ra, là một chiếc khăn quàng mỏng màu trắng sữa. "Tiểu Liễm, chúng ta ở bên nhau nhé..." Hắn cẩn thận quàng khăn quanh cổ Bạch Tiểu Liễm, sau đó nói.
"Ở bên nhau?"
"Ừm, ở bên nhau. Em làm bạn gái của anh, anh làm bạn trai của em."
"Được…" Bạch Tiểu Liên mở áo len, ướm thử lên người hắn, sau đó đặt vào lòng hắn, "Hợp lắm đấy."
"Rất hợp." Một tay cầm áo, một tay nắm tay cô, từ từ đi trên đường, "Rất xứng."
- -----------hoàn------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT