‘Nhất kiến chung tình tức thấy sắc nảy lòng tham ’,
Bạch Tiểu Liễm cảm thấy câu nói này của người xưa rất có triết lý.
Lần đầu tiên gặp Trình Hướng Duyên là vào ngày cô đi đăng ký đại học, trời mưa nhỏ, cô kéo theo hành lý, nhìn vào cái lều chào đón được dựng lên trong sân trường, suy nghĩ tìm sự giúp đỡ của các chị anh khoá trên, hiểu thêm về quy trình đăng ký, trong đám đông, kiểu đầu đinh của hắn không biết tại sao lại trở nên cực kỳ nổi bật.
Mưa nhỏ trở thành mưa to, hắn cầm tờ đăng ký dẫn Bạch Tiểu Liễm đến ký túc xá sinh viên, sau khi giới thiệu sơ qua quy trình, hắn mượn dù của Bạch Tiểu Liễm, nói rằng cần tiếp tục công việc chào đón người mới khác, sau đó không có sau đó, hai tuần tập huấn tân sinh viên khiến người ta không thể nghĩ đến điều gì khác, chỉ là khi đứng dưới ánh nắng mặt trời trên sân tập huấn, rất nhớ cây dù của cô, che nắng chắn mưa, bán tự động, vô cùng tiết kiệm. Cô có chút oán trách… chỉ có thể ngồi vẽ vòng tròn.
Hai tuần trôi qua rất nhanh, dường như mọi người đều trở nên đen hơn một chút.
Đời sinh viên chính thức bắt đầu, học tập rất nhẹ nhàng, mọi người có thời gian để trải nghiệm cuộc sống mới. Lều chào đón ban đầu đã được thay thế bằng lều tuyển thành viên của các câu lạc bộ, đối với hầu hết sinh viên mới vừa nhập học, có lẽ đây là một thế giới đầy màu sắc.
Bạch Tiểu Liễm và mấy cô bạn thân cùng phòng ký túc xá của cô đi lang thang ngang qua các lều tuyển thành viên, muốn cùng nhau trải nghiệm cuộc sống câu lạc bộ. Câu lạc bộ Tiếng Anh, Câu lạc bộ đọc sách, Câu lạc bộ nhảy đường phố, Câu lạc bộ trượt patin, đánh đàn, chơi cờ, viết sách, vẽ tranh, v.v.... Bất cứ điều gì mà họ nghĩ đến, ở đây đều có. Cả cô và mấy cô bạn thân đều có những ý định nhỏ của riêng mình, bọn họ vừa tham quan vừa suy nghĩ nên gia nhập câu lạc bộ nào, việc này rất quan trọng, cần phải hết sức cẩn thận! Tuy nhiên, khi cô vô ý quay đầu lại, những con sóng nhỏ mới bắt đầu dấy lên chầm chậm trong lòng. Phật nói "năm trăm lần ngoái đầu nhìn lại, đổi hôm nay gặp gỡ thoáng qua'.
Phải chăng cơ hội gặp gỡ thoáng qua đã đến?!"
Một ánh mắt, đó là mái đầu đinh quen thuộc, sau đó cô từ từ nhìn toàn bộ tình hình của căn lều chào mừng kia, sau đó cô nói một câu "Trời lạnh rồi, bạn đã đến, các cửa hàng áo len sẽ phá sản thôi" - đây là banner của Câu Lạc Bộ Đan Len đập vào mắt cô, bên dưới banner là hai chàng trai trẻ. Trong khoảnh khắc đó, trong đầu cô có lẽ chỉ có một câu: "Khiếp! Câu lạc bộ Đan Len năm nay lại do hai nam sinh chịu trách nhiệm!".
Dù trái tim đang chạy loạn xạ, Bạch Tiểu Liễm vẫn đi đến trước lều và chào bọn họ mốt cách lễ phép: "Xin chào hai đàn anh!" Hết sức nghiêm túc.
"Hì hì," cả hai anh chàng cùng cười lên, anh chàng còn lại nói trước: "Đàn em này, không cần nghiêm túc như vậy, muốn hiểu thêm về câu lạc bộ không?"
"Muốn," Bạch Tiểu Liễm gật đầu.
"Vậy thì trước hết để anh giới thiệu về tình hình cơ bản," hắn với mái đầu đinh nói, "Câu lạc bộ Đan Len của chúng ta, như tên gọi của nó, là nơi chúng ta có thể cùng nhau học cách đan áo len và những thứ tương tự, chủ nhiệm câu lạc bộ là một đàn chị của các em, những thành viên trong câu lạc bộ rất giỏi trong việc đan áo len, và biết nhiều kỹ thuật, em có thể học được rất nhiều từ họ, bây giờ bọn họ đã đi ăn trưa, sẽ quay lại sau."
"Đúng vậy," anh chàng còn lại nói tiếp, "Em nghĩ sao? Nếu được thì điền vào form đăng ký gia nhập câu lạc bộ, để hiểu nhau hơn nhé."
Cô nhìn vào form đăng ký gia nhập, vừa nói chuyện phiếm với bọn họ vừa điền thông tin, sau đó biết được tên của anh chàng còn lại này là Thẩm Khương; tên của anh chàng đầu đinh mà cô đã gặp lần thứ hai là Trình Hướng Duyên, đều là những cái tên thú vị.
Thẩm Khương rất thích nói chuyện phiếm, giờ này người đến đây rất ít, anh ta liền chậm rãi nói về những vấn đề như "Số lượng người trong câu lạc bộ đan len khá ít", " Chị chủ nhiệm câu lạc bộ biết rất nhiều kỹ thuật đan áo len", "Chị chủ nhiệm câu lạc bộ rất nỗ lực duy trì câu lạc bộ đan len", "Hai nam sinh bọn họ cũng tình nguyện vào cậu lạc bộ", "Chị chủ nhiệm câu lạc bộ mọi mặt đều rất giỏi". Không biết vì sao, Bạch Tiểu Liễm cảm thấy mình mơ hồ có ngửi thấy mùi thức ăn cho chó? O_o?
Bạn thân của Bạch Tiểu Liễn đến, kết thúc những chủ đề này, họ đã chọn được câu lạc bộ yêu thích, đến đây để xem tình hình phía Bạch Tiểu Liễm. Cuối cùng, bọn họ add Weibo, không nói chuyện nhiều, chuẩn bị thẳng tiến về căng tin.
Khi đi, Trình Hướng Duyên cười với Bạch Tiểu Liễm: "Bạn học năm nhất, khi nào có thời gian, tôi sẽ trả dù cho bạn."
Ôi, trước đó không thấy hắn nhắc đến, còn tưởng hắn đã quên mất rồi, cô cũng không dám mở miệng. "Buổi trưa sau giờ cơm là được, anh xong việc rồi thì cứ liên hệ em qua Weibo nhé."
Sau khi hẹn xong, dưới ánh mắt trêu chọc của ba người bạn thân "lắm chuyện", đi ăn cơm xong, bọn họ trở về ký túc xá mở phiên tòa xét xử thẩm vấn cô. Sau khi biết được lần đầu biết nhau đã mượn dù, đây là lần thứ hai gặp mặt, thì liền buồn chán tan hàng, thế là không có bạn bè gì nữa sất!!! -_-.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT