Đào Tuyết Chi nói bản thân có thể uống một lúc 30 vò rượu đắng, duyệt 300 cuốn kinh Phật, đi qua ba ngàn dặm non sông,…nhưng cũng không gặp lại được người đó.
Luôn tự nghĩ rằng muốn quên, cuối cùng lại luyến tiếc…
Lâm Cẩm: “Chờ khi người uống được ba trăm vò rượu hồ lão nhưỡng, thích một hòa thượng biết niệm kinh, lại quay đầu nhìn những ngọn núi con sông mà người đã đi qua, ngươi sẽ phát hiện, ngoại trừ người đó, trên đời này, còn có rất nhiều thứ khiến người luyến tiếc.”
Vẻ mặt Đào Tuyết Chi tỏ ra khó hiểu: “Vì sao lại là thích một hòa thượng?”
Lâm Cẩm nói một cách hết sức tự nhiên: “Kinh Phật chỉ có thể tĩnh tâm không thể dạy ngươi yêu hận, nhưng còn hòa thượng thì có thể, cho nên thích một hòa thượng biết niệm kinh, không phải hữu dụng hơn so với xem kinh Phật hay sao?”
Đào Tuyết Chi lẩm bẩm: “Nhưng trên đời này làm gì có hòa thượng lấy vợ được?"
Không khí trong nhất thời liền trở nên nặng nề.
Lâm Cẩm đột nhiên nói: “Có chứ!” Hắn cười nói: “Bần tăng cùng thí chủ uống ba trăm vò hồ lão nhưỡng, phá giới hoàn tục, thí chủ miễn cưỡng mà gả cho bần tăng, có được không?”
Đào Tuyết Chi giật lấy vò rượu, cười: “Hòa thượng biết niệm kinh trên đời này không phải chỉ có một mình ngươi!”
“Đúng vậy, nhưng bần tăn có một thứ mà bọn họ không có.”
“Thứ gì?”
Lâm Cẩm nhẹ giọng nói: “Ta thích nàng, bọn họ có sao?”
Nhà sư hoàn tục x mỹ nhân
Vai chính: Lâm Cẩm, Đào Tuyết Chi ┃ vai phụ: Giang hồ