Với việc ông chủ bảo mình tăng ca, sau kinh ngạc ban đầu Dịch Quan đã nhanh chóng tiếp nhận, cậu ấy là cô nhi, tạm thời cũng chưa có bạn gái, về nhà cũng chỉ làm trạch nam, ở công ty tăng ca còn có thể kiếm thêm chút tiền.
Cậu ấy điều chỉnh xong tâm thái rất nhanh đã chấp nhận hiện thực phải tăng ca, Đông Vĩnh Nguyên bưng ly cà phê theo sau Quý Lãng lên lầu hai.
Anh ta vừa vào cửa, liền nhìn thấy con búp bê vải từ trong phòng chạy qua, búp bê vải chạy thẳng đến bên cửa sổ thủy tinh, sau đó ngã người xuống, tay chân vươn ra nằm dưới ánh mặt trời, bắt đầu tắm nắng.
Đông Vĩnh Nguyên nhìn thấy cảnh này khóe môi không nhịn được co rút: “Bà chủ không đưa búp bê về trường sao?”
Chẳng phải nói búp bê nguyền rủa là pháp khí của vu sư, không thể rời mình quá lâu sao?
Quý Lãng không trả lời, tự mình dọn dẹp bàn làm việc.
Đông Vĩnh Nguyên cũng không truy hỏi, đặt cà phê lên bàn, thuận tiện hỏi chuyện liên quan đến Dịch Quan: “Ông chủ, đột nhiên bảo Dịch Quan tăng ca, là do phát hiện điều gì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT