Vu Miểu Miểu mỹ mãn ngủ trưa một giấc, trước khi tỉnh lại, theo thói quen lăn trên giường một vòng, lăn được một nửa, cơ thể hình như bị gì đó cản lại, cô kinh ngạc mở mắt, đập vào mắt chính là gương mặt trầm tĩnh của Quý Lãng.
“Tướng công.” Vu Miểu Miểu vui mừng gọi, lúc này mới phát hiện, vừa nãy mình lăn suýt bị rơi xuống đất, là Quý Lãng giơ tay ngăn cô lại: “Tướng công anh tỉnh rồi.”
“Ừm.” Quý Lãng dậy trước Vu Miểu Miểu mười mấy phút, sau khi tỉnh lại anh cũng không tiếp tục làm việc, mà khác thường ngồi xổm trước sô pha, ngồi mãi cho tới lúc này. Cũng vì như thế, anh mới có thể kịp thời đỡ Vu Miểu Miểu khi cô trở mình.
“Tướng công tôi huấn luyện quân sự xong rồi.” Vu Miểu Miểu lật người ngồi dậy, lúc này mới phát hiện trên người mình đắp một tấm thảm mỏng.
Là tướng công cố ý đắp cho cô, rõ ràng lúc anh ngủ cũng không đắp thảm mà.
“Ừm.” Lúc tỉnh dậy nhìn thấy Vu Miểu Miểu, Quý Lãng đã biết rồi: “Búp bê.”
Quý Lãng đưa búp bê cho Vu Miểu Miểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT