Tuy bí thuật của Vu tộc có thể hoàn thành bất kỳ khế ước nào trong tình huống hai phía ước định, nhưng muốn trục xuất hồn phách, cần sức mạnh cực lớn chống đỡ. Vu Miểu Miểu cũng là lần đầu tiên thực hiện vụ làm ăn lớn như vậy, cho nên thứ sáu sau khi trở về, buổi tối cô tạm dừng ước mơ thứ hai của mình, thành thực nuôi dưỡng búp bê. Hôm sau, càng không ra ngoài hẹn hò với Quý Lãng, ở nhà ngồi thiền cả ngày, sau khi ăn cơm tối, cùng Quý Lãng đến biệt thự.
Tám giờ tối, Vu Miểu Miểu và Quý Lãng ôm búp bê, mang theo một mèo hai quỷ, đứng trước tầng cao nhất của biệt thự. Vầng trăng khuyết treo lơ lửng trên không, ánh trăng màu trắng lạnh lẽo chiếu xuống, càng điểm tô thêm một chút thần bí cho mọi người.
“Búp bê, làm ơn nhé.” Quỷ công tử là một con quỷ biết điều, cho dù biết pháp trận đêm nay do Vu Miểu Miểu chủ đạo, nhưng búp bê cũng phải ra sức, cho nên khi búp bê xuống đất, phất ống tay, chắp tay vái búp bê một cái.
Động tác này của quỷ công tử rất đẹp, cũng rất quen mắt, búp bê đã từng nhìn thấy. Trong kí ức của Liễu Mị Nhi cũng có cảnh tượng như vậy, công tử áo trắng tung bay, tay cầm quạt giấy, nho nhã lễ độ hành lễ với cô ta.
Nhưng Liễu Mị Nhi trả lời thế nào nhỉ?
Bởi vì kí ức này không quá sâu sắc, cho nên búp bê suy nghĩ một lúc mới nhớ ra, sau đó lớn tiếng đọc lời thoại mới: “Lát nữa lên giường, công tử vẫn lễ độ như vậy sao?”
“…..” Tất cả người, mèo, quỷ có mặt ở hiện trường, đều thống nhất yên tĩnh, chỉ có búp bê vẫn có vẻ mặt hưng phấn như cũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT