Nhìn thấy năm 1990, lại nghĩ đến nơi làm việc của chủ nhân thẻ căn cước, bốn chữ lớn lập tức xẹt qua trong đầu Trúc Ninh:
Còn trẻ chết sớm.
Ánh mắt của Trúc Ninh nhìn về phía Hắc Vô Thường lập tức đổi thành thương hại.
Hắc Vô Thường đang mong mỏi nhóc con trước mặt nhận ra sai lầm, tự giác sửa xưng hô “Chú”, nhưng đợi được lại là ánh mắt đầy thương hại của Trúc Ninh.
Hắc Vô Thường: “???”
Trúc Ninh nhanh chóng nhận ra việc bóc vết sẹo của người khác là không tốt, cậu vội thay đổi vẻ mặt, nói sang chuyện khác: “Hoá ra hai chữ Vô Xá viết như thế này… Có chú theo giúp tôi đến Bắc thị thật là tốt quá.”
Hắc Vô Thường: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT