Đến điện Vô thường, bóng lông nhỏ cạp cạp suốt một đường vẫn giữ trạng thái bị kích thích nhắm tịt mắt, cũng không biết là vì mệt mỏi hay là bị dọa sợ, cậu cắn tay phải của Hắc Vô Thường, bất động.
Hắc Vô Thường đứng ở trong điện, tay trái nâng bóng lông nhỏ “hung tàn”, nhìn ông trời nhỏ xù lông cả gan dám cắn mình. Hắn giận dỗi đưa tay đè một chút lên lớp lông tơ mềm mại xõa bung.
Hoa bồ công anh tròn trịa trắng như tuyết bị đè xẹp lép.
Còn chưa đắc ý được vài giây, bóng lông nhỏ sợ càng cắn chặt hơn, Hắc Vô Thường chỉ nghe thấy hai tiếng kèn kẹt phát ra từ cổ tay phải, hắn có cảm giác bàn tay sẽ rời khỏi cánh tay ngay lập tức.
Hắc Vô Thường có cảm giác sờ bóng lông nhỏ rất đã tay, rồi lại nhìn bàn tay phải sắp rời mình mà đi, cuối cùng hắn thôi đè ép lớp lông tơ, nhanh chóng thu lại âm khí quỷ khí quanh người, cơ thể vốn trong trạng thái HD lập tức nhạt dần thành bóng mờ như có như không.
Bóng lông nhỏ cắn vào không khí, bồng bềnh rơi là là xuống đất.
Hắc Vô Thường cúi đầu nhìn chằm chằm tay phải mờ nhạt đến mức sắp trong suốt và trường bào rách rưới đủ một phút, sau đó ánh mắt lạnh như băng chuyển hướng sang ngọc bài nho nhỏ treo trên móng vuốt lông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play