Vì sức ăn của dạ dày vương trong bụng mà Tô Nguyệt không còn cách nào khác đành phải mượn phiếu lương thực của Từ Xán.
Sau khi nghe nguyên nhân cô nói xong thì Từ Xán kinh ngạc đến mức đưa tay sờ sờ bụng cô, không thể tin hỏi: “Em thật sự có thể ăn giỏi như vậy sao?”
Tô Nguyệt lên tiếng thanh minh: “Không phải là em ăn giỏi, là do đứa bé trong bụng em ăn mạnh. Thật sự không thể trách em được.”
Từ Xán dở khóc dở cười.
“Những gì em nói đều là sự thật.” Tô Nguyệt chậm rãi xoay người trước mắt cô ấy: “Chị nhìn dáng vẻ của em đi, ngoài cái bụng ra thì em có thêm chút thịt nào không?”
Từ Xán: “Thật đúng là như vậy, hình như em còn gầy hơn trước. Chị thấy em ăn nhiều đến nỗi bụng to hết cả lên mà tại sao lại không mập chứ? Bình thường người mang thai đều sẽ béo lên một chút, còn em có thể ăn nhiều như vậy mà sao chẳng mập lên chút nào?”
Tô Nguyệt vỗ vỗ cái bụng to của mình: “Cho nên em mới nói em mang thai dạ dày vương, đều là do đứa bé này tham ăn tham uống, ăn cái gì đều bị nó hấp thu, chẳng có liên quan gì đến người mẹ như em cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT