Sáng ngày thứ hai, Tô Nguyệt nghĩ đến vợ Hàn Lão Tam phải dưỡng thai, buổi sáng tốt nhất nên ăn đồ có dinh dưỡng lại tốt cho tiêu hóa, thế là cô cố ý dùng táo đỏ mình mua trích ra một chút nấu cho cô ta ăn, cháo táo đỏ thanh đạm lại dinh dưỡng, hơn nữa còn bổ máu.
Bởi vì Hàn Lão Tam muốn tiếp tục đi làm việc xây nhà cho nên liền nhờ bà Hàn trong chừng vợ anh ta nhiều hơn. Tô Nguyệt nhìn bà cụ đã một bó tuổi rồi mà phải vừa làm bánh ngọt vừa chăm sóc cho vợ Lão Tam và Mao Mao, cô cảm thấy đau lòng cho bà đã lớn tuổi như vậy mà còn phải mệt nhọc, liền chủ động giúp bà chia sẻ, sau này cơm của vợ Lão Tam cứ để cô làm cô sẽ đem qua đó cho cô ta.
Vợ Hàn Lão Tam nằm ở trên giường, nghe thấy tiếng Tô Nguyệt gọi lúc này cô ta mới mở to mắt, suy yếu nói: “Tại sao bây giờ mới mang cơm đến, có biết là em đói bụng lắm rồi hay không.”
Tô Nguyệt dừng một chút, nhưng cũng không nói gì, đem cháo mang tới trước giường cô ta, lại dựng thêm một cái gối ở phía sau lưng cô ta đỡ cô ta nửa ngồi dậy, lúc này mới đem cháo cùng thìa đưa qua.
Vợ Hàn Lão Tam nhìn thấy cháo liền thất vọng a một tiếng: “Buổi sáng mà lại ăn cháo, cháo cũng không bổ thân thể, cơ thể em bây giờ cần bồi bổ đấy.”
Tô Nguyệt nghĩ chẳng lẽ buổi sáng liền uống canh gà ăn thịt? Món đó cũng quá dầu mỡ vì vậy nói: “Buổi sáng không thể ăn dầu mỡ, giữa trưa lại làm thêm canh gà cho em uống.”
Vợ Hàn Lão Tam thở dài, nói: “Em không muốn uống cháo, nhạt nhẽo, nuốt không trôi đâu. Chị dâu cả, nếu không chị làm cho em bát mì đi, em cảm thấy mì chị làm ăn rất ngon, em muốn ăn cái này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT