Trong bếp, bà Hàn đang làm cơm thấy cô đi vào, trên mặt cũng không có biểu tình gì đặc biệt, vẫn cười như bình thường: “Mau tới ăn đi, còn nóng đấy.”
Tô Nguyệt có hơi không được tự nhiên, gọi một tiếng mẹ, sau đó da mặt dày giả vờ như không có chuyện gì xảy ra lấy bát đũa từ trong tủ ra. Cô nhấc nắp nồi, múc đầy một bát cháo, gắp hai miếng bánh bột ngô, ngoan ngoãn chạy đến cái bàn nhỏ ngồi ăn, không dám nhìn bà Hàn.
Bà Hàn ngồi một bên cười híp mắt nhìn cô, trên mặt tràn đầy vui mừng.
Tô Nguyệt nuốt một miếng cháo, bị bà cụ nhìn đến mức phải ngẩng đầu nhìn bà, xấu hổ hỏi: “Mẹ, mẹ nhìn con mãi làm gì vậy, trên mặt con cũng không có tiền.”
Bà cụ cười nói: “Mẹ rất vui, rốt cuộc Ái Quốc cũng đã cưới được con về nhà của chúng ta. Đêm qua mẹ vui đến mức còn mơ thấy cha của các con đấy, ông ấy cũng rất vui vẻ, nói thấy thằng cả cưới được một người như con ông ấy rất an tâm. Sau này mẹ có xuống đó cũng có mặt mũi để nói chuyện với cha các con.”
Tô Nguyệt vội vàng phi một tiếng: “Mẹ, sao mẹ lại nói cái gì đi xuống với không đi xuống vậy, mẹ đừng nói mấy lời này mẹ còn phải sống lâu trăm tuổi đấy.”
Bà Hàn lại phá lên cười: “Được, được, được, mẹ không nói nữa, mẹ chỉ là quá vui mừng mà thôi, con không biết khi mẹ thấy Ái Quốc có thể cưới được con, mẹ đều cảm thấy may mắn 30 năm qua của nó đều dùng vào việc cưới vợ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play