Đám nguời Lý Tiểu Thanh biết Tô Nguyệt sắp lấy chồng đều rất buồn, Ngô Hiểu Hiểu thậm chí còn ôm lấy cô mà khóc nức nở.
“Nguyệt Nguyệt, cô sắp lập gia đình rồi, tôi thật sự không nỡ để cô đi, cô thật nhẫn tâm mà.”
Tô Nguyệt dở khóc dở cười, chỉ trán cô ấy nói: “Tôi thấy là cô không nỡ rời xa đồ ăn ngon tôi làm phải không?”
Đột nhiên tâm tư nhỏ bị vạch trần, Ngô Hiểu Hiểu khụt khịt, chớp mắt ngượng ngùng, thấp giọng than thở: "Do tôi đã quen ăn đồ cô nấu rồi, người ta thường nói, từ nghèo sang giàu thì dễ, từ giàu sang nghèo thì khó. Sau này không thể ăn đồ cô nấu mà phải ăn đồ ăn bản thân làm thì chỉ sợ là nuốt không trôi mất.”
“Cũng quá khoa trương rồi!” Tô Nguyệt buồn cười nói: “Vậy mọi người cố gắng học nấu ăn rồi tự mình nấu cơm ngon đi, như thế dù đi đến đâu cũng không sợ.”
Cái này thì ngay cả Lý Tiểu Thanh cũng muốn thở dài: “Tay nghề nấu ăn thì có thể nâng cao, nhưng làm sao có thể nấu ngon như em được, đời này đều không có khả năng đâu.”
Ba người còn lại đều đồng ý, vì dù có cố gắng thế nào thì họ vẫn kém xa Tô Nguyệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT