Hàn Ái Quốc vỗ vỗ vai bà: “Mẹ, có cái gì mà lo lắng chứ, con dâu của mẹ có bao giờ làm chuyện không đáng tin đâu? Cô ấy đã muốn mua thì nhất định sẽ không phải chịu thiệt thòi, hơn nữa cô ấy không còn tiền thì vẫn còn có tiền trợ cấp của con, nhiêu đó cũng đủ để nuôi sống cả nhà chúng ta rồi.”
Nghe con trai nói như vậy, bà Hàn liền xua tay: “Quên đi, mua thì cũng đã mua rồi, không nói nữa. Sau này chúng ta tiết kiệm một chút thì vẫn có thể sống nổi.”
Hàn Ái Quốc cười cười, anh đối với Tô Nguyệt một tiếng bảo cô chờ ở đây, anh muốn đến trường cao trung tìm hiệu trưởng nói về việc đi học của Hàn Ái Dân.
Tô Nguyệt để anh đi, cô dẫn bà Hàn và hai đứa trẻ đi xem xét căn nhà, cũng thuận tiện cùng nhau suy tính xem cần sửa chữa những gì, còn cần phải mua thêm cái gì để cho Hàn Ái Dân đến đây sống có đồ để dùng.
Chờ đến sau khi hai người tính toán xong thì Hàn Ái Quốc cũng đã từ trường học trở về nói với Tô Nguyệt: “Mọi chuyện đã giải quyết ổn thỏa rồi, khi nào khai giảng thì cứ để em tư trực tiếp đến trường học là được.”
Bà Hàn rất vui vẻ: “Bây giờ thằng tư có thể đến đây thì sau này mẹ cũng có thể chăm sóc nó. Nó đang trong tuổi ăn tuổi lớn, nếu không ăn uống đầy đủ thì dáng người nhất định sẽ không cao to được. Chị dâu hai và chị dâu ba của nó làm sao nỡ cho thằng tư ăn đồ tốt gì chứ, đứa nhỏ này chỉ cao lớn chứ không mập, mỗi năm lại càng gầy đi một chút.”
Tô Nguyệt biết bà Hàn rất nhớ Lão Tứ nên vỗ vai bà an ủi: “Mẹ, chờ khi nào em tư đến trường nếu có thời gian lại trở về khu nhà rồi chúng ta sẽ bồi bổ cho thằng bé. Sau này chúng ta cũng có thể gặp nhau thường xuyên."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT