“Được, được, không nói tới chuyện của hai nhà kia nữa.” Bà Hàn xua tay, không muốn nhắc tới chuyện xấu trong nhà nữa liền nhét tiền vào túi Tô Nguyệt, nói: “Được rồi, cho con thì con cứ nhận đi. Con đừng từ chối, nếu không mẹ sẽ không vui."
Biết tính khí của bà cụ nên Tô Nguyệt cũng không từ chối nữa, cầm lấy tiền, kéo bà Hàn ngồi xuống bàn ăn rồi lại bảo Hàn Ái Quốc bưng hết đồ ăn trong bếp ra: “Mẹ, mẹ đói bụng rồi đúng không, chúng ta ăn cơm trước đi, ăn no lại nói.”
Hàn Ái Dân nhìn đồ ăn trên bàn, ánh mắt sáng lên, kích động nói: “Chị dâu cả, đã lâu lắm rồi em chưa được ăn đồ ăn chị làm, em thèm sắp chết rồi đây này.”
Tô Nguyệt cười cười: “Vậy hôm nay em ăn nhiều một chút đi, hôm nay chị dâu nấu nhiều lắm, đủ cho em ăn, em cứ rộng bụng mà ăn cơm đi.”
Hàn Ái Dân cũng không khách sáo, cầm đũa gắp một miếng thịt nhét vào miệng, vẻ mặt như ăn sơn hào hải vị.
Bà Hàn vừa ăn vừa gắp thức ăn cho Tô Nguyệt: “Nguyệt Nguyệt, con đừng lo cho chúng ta, con mới là người phải rộng bụng mà ăn mới đúng. Trong bụng con còn có hai đứa trẻ, không thể chịu đói được đâu.”
Tô Nguyệt muốn ăn ít cũng không được, nếu không ăn no thì hai đứa bé trong bụng sẽ không tha cho cô, cho nên mặc dù đây là ngày đầu tiên bà cụ và em chồng đến nhưng cô cũng không khiêm tốn mà thoải mái ăn, biểu diễn cho họ biết ý nghĩa của việc có thể ăn rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT