Hà Ức Triêu hừ lạnh: "Chị bảo tôi phải gọi chị là chị, nhưng làm chị mà chẳng chịu nhường nhịn em trai chút nào, lẽ ra chị phải gọi tôi là anh mới đúng.”
Mấy ngày nay, hai người vẫn nhắn tin, gọi điện nhưng không gặp mặt nên không tính.
Làm gì có đôi nào vừa mới yêu nhau mà như thế đâu.
Hạ Dĩnh cân nhắc lợi ích trước sau, tính ra gọi Hà Ức Triêu một tiếng anh cũng không mất miếng thịt nào.
"Được rồi, anh."
Hà Ức Triêu không ngờ cô lại dễ dàng chấp nhận như vậy. Trong lòng anh hơi rối bời, hít một hơi thật sâu để bình ổn nhịp tim. Anh đưa tay xoa đầu cô.
"Ngoan, anh sẽ bảo vệ em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT