Tần Tranh dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn cô, những lời nói đó bỗng khiến cậu ấy như mất hết sức lực, những cảm xúc phức tạp dâng trào trong lòng như núi lửa phun trào bỗng nhiên vụt tắt.
Tần Tranh vươn đôi tay lạnh giá về phía cô, rồi ôm cô thật chặt, nước mắt nóng hổi lặng lẽ rơi xuống cổ cô, thấm vào trong áo cô, khiến trái tim cô đau nhói.
Nỗi đau không thể che giấu truyền đến qua cánh tay ôm chặt eo cô, Ngu Trích Tinh chưa bao giờ được một chàng trai khác giới ôm chặt như thế này.
Ngu Trích Tinh giơ bàn tay mảnh khảnh lên đặt lên tấm lưng hơi cong của chàng trai, nhẹ nhàng vỗ về, giọng nói dịu dàng và đầy an ủi: “Không sao đâu, chuyện này không sao đâu.”
“Trích Tinh, chị à… Em không xứng, là em không xứng.” Tần Tranh ôm chặt lấy cô, giọng nói bình thản thường ngày run rẩy đầy đau đớn, nghẹn ngào không thể kiềm chế.
Là bởi vì cậu ấy không xứng đáng, rõ ràng cậu ấy vẫn còn đang vùng vẫy trong vũng bùn mà đã dám theo đuổi cái gọi là mộng tưởng viễn vông của mình? Cuộc sống của cậu ấy chỉ có thực tế, chỉ có tiền và chỉ nghĩ đến việc mình sẽ phải chi bao nhiêu tiền sinh hoạt trong tháng tới.
Người như cậu ấy mà còn dám nghĩ đến ước mơ, nghe thật buồn cười làm sao?
Cậu ấy không xứng đáng, và ngay cả ý tưởng viễn vông này cũng không nên tồn tại!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT