Mặc An

Chương 2


8 tháng


Tĩnh Chi theo chân bác sĩ làm thủ tục xuất viện, trong phòng chỉ còn lại hắn và cậu, Trương Tử An nghe lời bác sĩ cố gắng phối hợp với Hàn Vu Mặc nhưng chữ chồng lên đến cổ lại nghẹn lại ,hoàn toàn không thể thốt ra được

Hàn Vu Mặc ánh mắt mong chờ nhìn cậu muốn nói lại thôi một hồi ,lại đợi thêm một chút nhưng mãi vẫn chưa nghe tiếng cậu gọi ánh mắt liền ảm đạm xuống, uỷ khuất lên tiếng:”Bảo bối ..em không muốn gọi chồng đến vậy sao?”

Trương Tử An thấy nước mắt đọng lại khoé mắt hắn đang chầu chực rơi xuống, có lẽ cậu chỉ cần gật đầu một cái là hắn liền khóc luôn, nghĩ đến là vì cứu cậu nên hắn mới trở thành như vậy bèn cố gắng áp chế ngượng miệng gọi một tiếng:” …Chồng ơi.”

Hàn Vu Mặc vui sướng hôn cái chóc vào má cậu:” Ừm, chồng đây…”

Trương Tử An vội rụt người lại đưa tay che mặt:” Không được hôn tôi.”

Hàn Vu Mặc cười cười, vợ mình đang ngượng ngùng sao?thật là đáng yêu quá ..

Hàn Vu Mặc nhìn nhìn lại không nhịn được hôn thêm cái nữa

Trương Tử An:”…”

Thật may mắn khi đang trong kỳ nghỉ hè ,đến lúc đi học lại mong rằng hắn khỏi bệnh ,nếu không cậu thật sự không biết phải giải thích làm sao nữa

Trương Tử An thấy hắn lại định hôn mình thì vội vàng lùi ra sau:” Tôi đã bảo không được hôn mà .. nếu có ai nhìn thấy thì phải làm sao đây?”

“ Nhìn thấy thì sao chứ!” Hàn Vu Mặc a một tiếng ánh mắt lấp lánh nhìn cậu nói:” Vậy lúc không có ai thì có thể hôn sao?”

“ Vậy bây giờ đâu có ai nhìn thấy đâu ,bé cưng cho chồng hôn thêm nhiều cái nữa được không?.”

Trương Tử An:”…”

Tên này sao lại trở lên vô sỉ như vậy chứ? Mấy cái xưng hô này cũng thật là… sến chết đi được!

Trương Tử An nhẹ giọng khuyên nhủ:” Cậu đừng gọi tôi là vợ có được không? Chúng ta vẫn còn đang đi học gọi như vậy thật sự không hay lắm ,với lại chúng ta cũng đã kết hôn đâu phải kết hôn rồi mới được xưng hô như vậy chứ.” 

Cậu còn định khuyên thêm vài câu nữa thì đã thấy Hàn Vu Mặc mím môi, bày ra đáng vẻ như uỷ khuất lắm nước mắt lại trào ra như mưa

Trương Tử An cuống cuồng lên, Cái tên này sao nói khóc là khóc được vậy ? Mình cũng đâu có mắng hắn chứ!

Hàn Vu Mặc vừa khóc vừa nấc:” Có phải em.. ức.. không thích chồng nữa rồi không.. ức …”

Trương Tử An mệt tâm ,khoé miệng run rẩy kịch liệt nói:” Thích..Thích chồng nhất.. đừng khóc nữa.” 

Hàn Vu Mặc ngập ngừng nhìn cậu:” Thật.. thật sao?”

Trương Tử An :” Nhưng nếu cậu không nghe lời thì tôi sẽ không thích cậu nữa đâu.”

Hàn Vu Mặc ôm ôm cậu:” Chồng nghe lời mà .. bé cưng nói gì chồng cũng nghe hết.”

Trương Tử An từ từ nói:” Vậy thì lúc có người không được xưng hô vợ chồng nữa.” Như sợ hắn khóc cậu lại vội cắn răng bồi thêm một câu:” Lúc không có ai thì có thể.”

Hàn Vu Mặc thật sự không muốn chút nào ,hắn muốn gọi như vậy để cho tất cả mọi người đều biết Trương Tử An là vợ của hắn

Nhưng hắn đã nói với cậu là hắn ngoan hắn sẽ nghe lời rồi, Hàn Vu Mặc hậm hực nói:” Được… nhưng chồng muốn có phần thưởng.”

Trương Tử An đáp ứng:” Cậu nghe lời sẽ thưởng cho cậu.”

Hàn Vu Mặc ánh mắt sáng lên:” Vậy chồng muốn ứng trước có được không?”

Lại còn ứng trước nữa?Trương Tử An tìm quanh người:” Nhưng bây giờ tôi không mang cái gì để tặng cậu cả .. về nhà rồi mua tặng cậu nha?”

Hàn Vu Mặc lắc lắc đầu:” Không cần mua gì cả ..phần thưởng chồng muốn có ở đây rồi.”

Trương Tử An:” Cậu muốn gì?”

Hàn Vu Mặc tươi cười:” Muốn vợ hôn một cái.”

Trương Tử An:”…”

Cậu đang cân nhắc giữa việc hôn một cái rồi xong hay là để hắn nhông nhông ngoài đường gọi tầm bậy

Còn đang phân vân thì Hàn Vu Mặc bên này đã không chờ nổi mà thúc dục:” Hôn nhanh đi vợ à… vợ ơi...”

Trương Tử An nhắm chặt mắt nghĩ, dù sao hồi nhỏ cũng hay hôn hắn coi như phần thưởng bây giờ hôn thêm cái nữa cũng không sao đâu ha.. không sao đâu

Cậu lại gần má hắn rồi chạm nhẹ một cái:” Được .. được chưa?.”

Hàn Vu Mặc ôm má cười ngây ngốc, bé cưng hôn hắn kìa , bé cưng còn đỏ mặt nữa , thật là.. đáng yêu chết mất

“ Ồ ồ mẹ làm phiền hai đứa rồi.” Tĩnh Chi đứng trước cửa dùng ánh mắt sâu xa nhìn bọn họ

Trương Tử An thật sự muốn đào cái lỗ để chui xuống luôn cho rồi

Hàn Vu Mặc thấy bà thì tâm trang vui vẻ nháy mắt biến mất, hắn hừ một tiếng: "Có phải bà lại tính mang em ấy khỏi tôi không?.. tôi sẽ không bao giờ để điều đó sảy ra nữa đâu..con nhóc nhà họ Yến kia bà thích thì tự mà lấy đi.”

Tĩnh Chi nhận ra là trong kịch bản của thằng con trời đánh kia thì bà sắm vai mẹ chồng ác độc.. chuyên chia rẽ tình yêu của hai đứa nó, Tĩnh Chi đau đầu nói:" Con yên tâm ta sẽ không mang thằng bé đi đâu cả, ta sẽ không chia rẽ hai đứa nữa cũng không ép buộc con lấy ai ,chờ đến khi đủ tuổi thì hai đứa có thể kết hôn ta và ba con sẽ đồng ý mối hôn sự này.”

Trương Tử An:”…”

Bác gái, bác cũng thật biết phối hợp

Hàn Dịch Lâm vội vã bay về nước trùng hợp nghe được cuộc trò chuyện này:”…”

Hàn Vu Mặc thấy ông thì đồng tử ngay lập tức co rụt lại ,vội ôm cậu vào lòng bảo hộ:” Ông tới đây làm gì? Tôi sẽ không bao giờ nghe ông.. vì lợi ích mà lấy người mình không yêu.”

Hàn Dịch Lâm:”???”

Tĩnh Chi vội kéo ông ra ngoài tránh làm hắn kích động rồi từ từ giải thích lại với ông:” Đấy.. mọi chuyện là như vậy…tôi đã đồng ý mối hôn sự rồi, giờ ông cũng phối hợp đi.”

Hàn Dịch Lâm:”…”

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play