Người phụ nữ này.

Cô luôn thay đổi, mỗi lúc một khác, thực sự không biết mặt nào của cô mới là bộ mặt chân thật nhất.

Theo bản năng hẳn muốn từ chối, nhưng nhìn đôi mắt rưng rưng và khuôn mặt tha thiết của cô, hắn thực sự khó có thể nói ra được.

Thôi.

Như cô đã nói, dù sao thì hai người họ cũng là bạn bè.

Nếu cô có việc muốn nhờ, và việc đó cũng không quá khó đối với hắn, coi như giúp người thì giúp đến cùng.

"Được, tôi sẽ làm vệ sĩ cho cô."

“Nhưng, chỉ một đêm thôi”

"Thêm một phút cũng không được”

Rồi sau đó.

Hân buông tay ra, quay người bước trở lại xe.

"Được rồi"

Vân Thủy Dao hưng phấn hét nhỏ, trên mặt nở một nụ cười đây ẩn ý.

Thật ra, ý định ban đầu của cô là mời hẳn làm bạn nam của mình, nhưng hiện tại có vẻ như mời hắn làm vệ sĩ cho cô cũng không tệ.

Vẽ phần một đêm?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Anh Cũng Có Ngày Này
2. Ngây Ngô
3. Cành Đào Sum Suê
4. Minh Tinh Mà Tôi Quản Lý Cứ Bám Dính Lấy Tôi
=====================================

Ha ha.

Vậy phải xem đêm nay hắn thể hiện như thế nào.

8h30 tối, khách sạn Hoàng Thành.

Là một tòa nhà mang tính đại diện ở thành phố Tây Kinh, khách sạn không chỉ được xây dựng hoành tráng, mà các chỉ tiết tỉnh tế cũng được xây dựng một cách hoàn hảo.

Những người có thể đến đây tiêu tiền đều là

người giàu có hoặc có quyền thế

Không những phải có tiền mà còn phải có địa vị.

Và có thể bao trọn nơi này cũng đủ cho thấy sức. ảnh hưởng xã hội của nhà họ Vân mạnh đến mức nào!

Tiệc tối chỉ còn nửa tiếng nữa là bắt đầu, ngay lúc này trước cửa đã có xe sang tụ tập, tất cả những người quyền quý đều đã đến.

Khi xe dừng lại, Lạc Thi Thi bước xuống từ ghế sau và đi về phía cửa.

Tối nay, cô mặc một chiếc váy ngắn ôm hông màu đen, làm nổi bật đường cong của cô một cách hoàn hảo.

Một đôi chân dài đi giày cao gót được bọc trong chiếc tất ren đen, phần ngực trên để hở, lộ ra khe rãnh.

Khi cô bước đi, phần trước ngực run lên, kết hợp. với khuôn mặt thanh tú, trông giống như một vật báu biết đi, làm người điên cuồng!

"Đây không phải Lạc Thi Thi, con gái của nhà họ Lạc, một gia tộc hạng ba sao?"

"Chậc chậc, tuy rằng gia tộc thuộc tăng dưới chó! nhưng dung mạo lại là hạng nhất, nhìn dáng người và vẻ mặt kia, thật nổi trội!"

"Nghe nói cô ta vừa ly hôn, không biết cuối cùng anh chàng may mắn nào có thể ôm được mỹ nhân về nhà?"

"Đừng nói có được cô ta, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy thích mắt rồi, đúng là một phong cảnh tươi đẹp...

Nhìn Lạc Thị Thi tao nhã và điềm tĩnh.

Những người quyền quý đi ngang qua đều tặc lưỡi và thở dài.

Đây là vẻ đẹp tuyệt trần khiến phụ nữ nhìn ghen tị, đàn ông nhìn thì phát cuồng.

"Đúng là sếp Lạc, đi đến đâu cũng là nữ hoàng tự mang đề tài để mọi người chú ý”

"Biết cô còn độc thân, bao nhiêu người đàn ông ngưỡng mộ cô, sau này với ánh hào quang này, công việc kinh doanh của tập đoàn Lạc thị chúng ta chắc. chắn sẽ suôn sẻ"

Trình Lan đi theo phía sau, cố gắng hết sức để nịnh nọt.

Nhưng sắc mặt Lạc Thí Thi lại rất lạnh lùng, trừng. mất nhìn cô ta: "Trợ lý Trình, sau này đừng nói những lời như vậy."

"Tôi thực sự muốn phát triển nhà họ Lạc, nhưng tôi muốn dựa vào chính mình, chứ không phải dựa vào những người khác."

"Cho dù là Diệp Kim Long, cũng chỉ là bởi vì chúng tôi là bạn bè, nếu không, tôi cũng sẽ không nhờ. anh ta giúp đỡ."

"Đáng tiếc Sở Phong đánh anh ta nặng như vậy, không biết tình huống hiện tại của anh ta thế nào, chỉ sợ về sau anh ta sẽ không giúp tôi nữa."

"Thậm chí còn có thể ôm hận trong lòng, trút giận lên nhà họ Lạc của tôi.

Nghĩ tới đây, Lạc Thi Thi không khỏi cảm thấy bất an.

Tên Sở Phong kia thật sự rất vô lý.

Lúc đó cô đã cố gắng khuyên can hắn, nhưng hắn không chịu nghe và nhất quyết muốn làm theo ý mình.

Hắn thì cứ vậy võ mông rồi bỏ đi, nhưng cô thì phải xử lý hậu quả cho hắn.

Nếu biết hẳn làm việc bốc đồng như vậy, bất chấp. hậu quả như vậy, ngay từ đầu cô không nên đồng ý gả cho hẳn!

"Sếp Lạc, cô lo lằng quá rồi.”

“Tên vô dụng đó thực sự rất đáng ghét, nhưng. Diệp thiếu gia cũng không hẹp hồi như vậy."

"Nếu anh ấy muốn trách thì nên trách tên vô dụng kia, chắc chẩn anh ấy sẽ không trách cô đâu."

Cô nhìn đi, không phải anh ấy đang đến sao?”

Nhìn theo ngón tay của cô, lập tức nhìn thấy Diệp. Kim Long, hai tay bị quấn băng, bước đi khập khiễng, đang từ từ bước tới.

"Cậu Diệp, sao anh lại tới đây?"

Trên mặt Lạc Thi Thi tràn đầy kinh ngạc, có chút không kịp phản ứng.

Diệp Kim Long mỉm cười nói: "Tối nay liên quan đến việc nhà họ Lạc có thu hút được đầu tư hay không, tôi có thể không đến được sao?"

"Nhưng trước đó, Sở Phong..."

"Việc nào ra việc đó, sau này tôi sẽ từ từ giải quyết mối thù giữa tôi với hẳn”

"Nhưng chuyện của em là ưu tiên hàng đầu, dù thế nào thì tôi cũng sẽ đến giúp em."

Khi nói, anh ta chớp chớp mắt.

"Trình Lan hiểu ý, phụ họa nói: "Sếp Lạc, cô thấy không, cậu Diệp đối xử với cô rất tốt”

“Anh ấy bị tên vô dụng đó đánh bị thương nặng, bác sĩ khuyên anh ấy nên ở lại bệnh viện để theo d: tránh sau này bị tàn tật”

“Nhưng anh ấy biết buổi tranh cử tối nay quan trọng với cô như thế nào, nên dù nói gì cũng đến, thậm chí còn gây gổ với báo sĩ."

"Cậu Diệp có quyền có thế, lại còn tốt với cô, người đàn ông tốt như anh ấy thật sự rất hiếm có!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play