Vân Thủy Dao kinh ngạc, định đuổi theo, nhưng lại bị Sở Phong ngăn lại: "Đừng đuổi theo, người đó đã chạy rồi”
"Mặc dù tôi chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng từ lực bắn ra và sức xuyên thấu của ph tiêu, cũng đủ cho
thấy người đó là một cao thủ."
"Kỹ năng cao siêu, hành động như bóng ma, trong đêm tối, nhưng trong nháy mắt đã có thể biến mất không dấu vết."
Nghe vậy, cô càng kinh hoàng hơn, tức giận nói:
“Trước tiên là để Từ Hậu Đạt đến đầu độc ông nội tôi"
"Bây giờ lại phái tên đầu trọc này tới chặn giết tôi trên đường."
"Ai là kẻ chủ mưu đẳng sau việc này, rốt cuộc người đó muốn làm gì?!"
Sở Phong im lặng
Hắn có thể hiểu được tâm trạng của cô.
Chỉ là tức giận và chửi rủa cũng không giúp ích được gì.
Ít nhất hiện tại đã có manh mối về Hoa Mai xã.
Chỉ cần lần theo manh mối và tìm ra Đao Sẹo, mọi câu trả lời sẽ được giải quyết dễ dàng.
"Xin lỗi anh Sở, tôi mất bình tĩnh”
Sau khi định thần lại, Vân Thủy Dao xấu hổ nói
một câu, sau đó gạt đi sự bất mãn và cảm kích nói "Vừa rồi thật sự cảm ơn anh:
“Nếu không có anh, tôi đã bị bọn họ bắt đi hoặc là giết chết rồi.”
“Anh lại cứu tôi một mạng, cộng với việc chữa trị cho ông nội tôi trước đó, tôi đã nợ anh hai ân tình."
"Anh nói đi, anh cần tôi làm gì?”
Sở Phong mim cười, xua tay nói: "Không có việc gì, cô Vân, chỉ là một chứt chuyện nhỏ không tốn sức
thôi, cô không cần để trong lòng.
"Sao làm vậy được."
"Anh đã cứu mạng tôi, tôi nhất định phải ghi nhớ.”
"Tôi phải cảm ơn anh cho đàng hoàng mới được.”
Thái độ của Vân Thủy Dao rất quả quyết, sau khi cân nhắc một lúc, đôi mắt cô đột nhiên sáng lên, cô tiến lại gần và hỏi:"Hay là tôi lấy thân báo đáp, thế nào?”
“Hả?"
Sở Phong giật mình.
Vị chủ tịch đúng là không hành động theo lẽ thường,
Bình thường trông có vẻ xa cách.
Vừa rồi khi vung dao lên, lại có vẻ tàn nhẫn vô Tình.
Trong bầu không khí này, cô đột nhiên nói đùa như vậy.
Trong lúc nhất thời, khiến hắn không biết phải làm sao, tại sao hẳn lại cảm thấy người phụ nữ này là một nữ hoàng hay thay đổi?
"Ha ha." “Chỉ đùa một chút thôi, nhìn anh sợ kìa”
Vân Thủy Dao mim cười quyến rũ, đôi thỏ ngọc. lớn trước ngực run rẩy, khiến người ta xem mê mẩn, khó có thể cưỡng lại
Đặc biệt cách cô giơ tay nhấc chân đăy quyến rũ, như thể trời sinh đã là một con hồ ly tinh, khiến người ta đắm chìm một cách vô thức.
Ngay cả một người tu hành như Sở Phong, khi đối mặt với một người phụ nữ tuyệt vời như vậy, cũng không khỏi rung động, mặt đỏ tai hồng.
"Sở Phong, tôi có thể gọi anh như vậy không?"
Đột nhiên, cô đến gần, thối gió vào tai Sở Phong, hơi thở nóng bỏng khiến toàn thân hắn tê dại, như thể xương cốt hẳn sắp bị tan chảy.
Hắn còn chưa kịp mở miệng, đối phương đã nói
tiếp: "Vừa rồi chúng ta cũng coi như cùng nhau trải
qua sinh tử, có thể coi là bạn bè phải không?”
"Ừ, có thể coi là bạn bè.”
"Cô Vân, nếu cô muốn gọi là Sở Phong thì cứ gọi..."
"Vậy thì anh cũng phải thay đổi xưng hô."
Thấy Sở Phong không có từ chối, Vân Thủy Dao vui vẻ ra mặt, nói đùa: "Sau này anh cứ thể gọi tôi là Dao Dao đi, chỉ có những người thân cận với tôi mới có thể gọi như vậy”
"Cái này..."
Hai má Sở Phong càng đỏ hơn.
Nhìn vẻ mặt xấu hổ bối rối của hẳn, Vân Thủy Dao không khỏi mỉm cười.
Cô chợt nhận ra người đàn ông trước mặt mình cũng có lúc còn ngây thơ, khá đáng yêu.
Vừa có thể mạnh mẽ cứng rắn.
Lại có thể mềm mại như nước.
Đây là người đàn ông mà cô chưa bao giờ được. gặp, không quá lời khi nói rằng hắn là người rất tuyệt vời.
"Dao Dao, trở lại chuyện chính đi.”
Sở Phong cảm thấy không cách nào chống cự được cô gái này.
Nếu còn tiếp tục nói chuyện với cô, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị đưa xuống hố, nên hẳn đổi chủ đề nói: “Vừa tồi trên xe cô nói có một yêu cầu, không biết đó là chuyện gì?"
"Chắc cũng có liên quan tới vụ chặn giết vừa rồi đúng chứ."
Nhấc tới chuyện này, vẻ mặt Vân Thủy Dao trở nên lạnh lẽo, nghiêm túc nói: "Tối nay lúc chín giờ, nhà họ Vân chúng tôi sẽ tổ chức một hội nghị kêu gọi đầu tư."
“Như anh thấy đấy, có người muốn làm hại tôi, vì vậy tôi muốn mời anh làm vệ sĩ riêng cho tôi trong một đêm, có vấn đề gì không?"
"Có vấn đề."
Sở Phong cau mày, nghỉ hoặc nói: "Nếu như cô sợ đối phương lại gây rối, có thể tìm thêm vài vệ sĩ, không cần phải tìm tôi."
"Hơn nữa, có vẻ như cô đang bị lẫn lộn, trước khi bị chặn giết, cô đã nói có chuyện muốn nhờ tôi”
“Chuyện này à..."
'Vân Thủy Dao tỏ vẻ xấu hổ, trâm ngâm một lúc rồi nói qua loa cho có lệ: "Các vệ sĩ của tôi đều có thực lực rất bình thường."
"Nếu so với anh thì rất tầm thường, không thể so. sánh được"
"Sở Phong, chúng ta là bạn bè, nếu bạn bè gặp. khó khăn, chẳng lẽ anh có thể bỏ mặc không quan tâm sao?" "Hơn nữa, chỉ là một đêm thôi”
Nói xong.
Cô thực sự bước tới, ôm cánh tay hắn lắc lắc, như đang làm nũng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT