Sở Cẩm Diệu muốn viết chữ dưới mái hiên, mấy cô nương khác thấy vậy cũng hùa theo. Sau đó, mái hiên vốn nhỏ đầy ắp người, mọi người đều cầm bút mực ngồi dưới hiên cúi đầu viết chữ.
Lâm Hi Viễn nói với Sở Cẩm Dao: “Biểu muội, ở đây không để được bàn nữa, muội dời qua bên kia một chút đi.”
“Không.” Sở Cẩm Dao quay đầu liếc hắn, “Muội ngồi ở đây lâu rồi, huynh đi kiếm chỗ khác đi.”
“Huynh cũng vậy.”
Lâm Hi Viễn nhất quyết ngồi cạnh Sở Cẩm Dao. Sở Cẩm Dao cảm thấy người này có tật xấu. Nàng bị ép ngồi dịch về phía bên phải, cúi đầu tiếp tục viết chữ.
Lâm Hi Viễn không để ý tới sự lạnh nhạt của Sở Cẩm Dao, chống tay lên bàn, hơi nghiêng cằm, mỉm cười nhìn nàng đang cầm bút viết. Mãi một lúc sau, hắn mới nói: “Muội cầm bút chưa quen tay, hẳn là mới học. Vì sao chữ của muội lại hơi cứng cáp, không giống chữ của cô nương?”
Chữ viết của nàng là Tần Nghi dạy, dĩ nhiên là sẽ hơi cứng cáp giống nam nhân, Sở Cẩm Dao nói: “Chắc do muội lớn lên hơi giống con trai, nên chữ viết cũng vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play