Bộ trưởng An mang theo An Niên trở về phòng làm việc của mình, vừa vào cửa việc đầu tiên ông ấy làm là cầm ly rót tròn ba ly nước lạnh to cho mình mới xem như hạ được một tí lửa đang thiêu đốt trong lòng.
“Cạch!” Bộ trưởng An đặt mạnh cái ly xuống bàn làm việc, sau đó xoay người nhìn thẳng An Niên. Trong lòng của ông ấy có quá nhiều lời muốn nói, nhưng mà khi đứng trước con gái của mình lại không biết nên nói cái gì.
An Niên cẩn thận từng li từng tí gọi: “Bố.”
Cột lửa giận của Bộ trưởng An phải uống ba ly nước lạnh mới miễn cưỡng hạ xuống một xíu bị tiếng bố cẩn thận từng li từng tí này của An Niên suýt chút nữa là dập tắt.
“Đừng đứng đây nữa, bây giờ con…” Bộ trưởng An nhìn bụng An Niên, tâm trạng phức tạp. Con gái tôi nuôi mới năm năm, sao mình mới ra ngoài quay về sau chuyến công tác đã mang thai thế này?
“Dạ.” An Niên nghe lời ngồi xuống ghế sa lon bên cạnh.
Nhìn đi, đây chính là con gái của ông ấy, là đứa bé dịu ngoan biết mấy, sao lại… đều là tại cái thằng ranh Trần Dương!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT