Chờ sau khi toàn bộ linh hồn ở nghĩa trang đều tiến vào Địa Phủ rồi, An Niên lập tức đóng quỷ môn lại. Sau khi thu hồi mèo linh, An Niên hấp thụ linh lực để bổ sung năng lượng bị tổn thất của mình theo thói quen, nhưng mà...
Sắc mặt An Niên trắng bệch, cô làm thế nào cũng không có cách nào để hấp thụ linh lực được, chẳng lẽ sức mạnh của cô đã bắt đầu biến mất rồi sao?
“An Niên, chúng ta trở về đi.” Sau khi dùng bùa làm sạch lọc hết ma khí còn sót lại, Trần Dương tỏ ý An Niên nên về nhà.
“Vâng.” An Niên khôi phục biểu cảm, cô gật đầu, chậm rãi chạy đến bên cạnh Trần Dương. Địa Phủ, bến đò Vong Xuyên.
Cố Ngạn đưa Tiểu Vệ đến bên cầu, nói: “Được rồi, cậu tự đi đi.”
Tiểu Vệ siết chặt một miếng ngọc bội trong tay, dẩu môi, mặt đầy vẻ không vui.
“Đừng có kỳ kèo, số thứ tự xếp hàng đi đầu thai này của cậu vẫn là Trần Dương đi cửa sau để lấy về cho cậu đấy, nếu bỏ lỡ thì có muốn đầu thai cũng phiền phức lắm.” Cố Ngạn thúc giục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play