Vốn dĩ nghe ông Vạn nói để Tiểu Vệ đầu thai vào trong cơ thể Vạn Lâm, Trần Dương chỉ sợ là An Niên không đồng ý, dẫu sao An Niên vẫn luôn một lòng muốn Tiểu Vệ trở thành con của bọn họ.
Nhưng giống như ông Vạn nói, dù sao Tiểu Vệ cũng được sinh ra vì Vạn Lâm, dù như thế nào thì Tiểu Vệ cũng nợ bọn họ một nhân quả. Nếu như đầu thai thành con của Vạn Lâm, có thể hóa giải mệnh cách của Vạn Lâm cũng là chuyện tốt vẹn cả đôi đường.
Nhưng vừa nghe Thẩm Chi Ngữ giải thích như vậy, Trần Dương mới hiểu được nguy hiểm trong đó. Tiểu Vệ tiến vào vòng luân hồi đầu thai, vốn dĩ tỷ lệ thành công đã mong manh, nếu như lại gặp phải quả phụ đen trời sinh khắc con, hầu như cơ hội ra đời lại càng mong manh hơn.
“Tôi đã tính toán rồi, tỷ lệ thành công rất cao.” Ông Vạn giải thích: “Hồn thể là do tôi dùng cuống rốn của một triệu trẻ sơ sinh tạo nên, cậu ấy là hồn phách có sinh mệnh ngoan cường nhất trên đời này, mệnh cách của góa phụ đen có mạnh hơn nữa thì cũng không có khả năng giết chết sinh mệnh có lực cường đại duy nhất được tạo ra từ một triệu trẻ sơ sinh. Chỉ cần cậu ấy thuận lợi ra đời là có thể sửa đổi mệnh cách của Lâm Lâm.”
“Đây là điều kiện để ông đưa ngọc bội cho chúng tôi?” Trần Dương hỏi.
“Đúng vậy.” Ông Vạn nói: “Không sợ nói cho mấy người biết, miếng ngọc bội này là linh khí của tôi, tôi đã hạ khế ước máu ở bên trong, chỉ có tiến vào trong cơ thể có liên hệ huyết thống với tôi, thì hồn lực bên trong mới có thể được phóng thích.”
“Ông...” Mọi người bỗng có hơi không thoải mái, chẳng phải là đang uy hiếp Trần Dương sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play