Những thứ mang đến từ nhân gian khác với những thứ ở Địa Phủ, trong nháy mắt thiếu niên Ngô đã tìm thấy thứ mình muốn, sau đó sải bước đi tới, cầm lấy hộp bánh sầu riêng chưa mở lên.
"Meo meo!" Đột nhiên, một tiếng mèo kêu meo meo hơi chói tai đập tan vẻ mặt kinh ngạc của Trần Dương.
"An Niên." Trần Dương nghĩ rằng An Niên đã xảy ra chuyện gì đó nên sợ hãi quay đầu lại nhưng lại thấy con mèo mun của mình đang vểnh đuôi lên nhìn chằm chằm vào người đàn ông cầm bánh sầu riêng.
"Nhìn cái gì mà nhìn, đây là của tao." Thiếu niên Ngô liếc nhìn con mèo mun đang nhìn mình chằm chằm, còn cố lý lắc lư bánh sầu riêng trong tay mình trước mặt con mèo mun.
"Meo meo meo meo meo!" Ánh mắt An Niên không nhìn theo chiếc bánh sầu riêng, mà dán chặt vào khuôn mặt của thiếu niên Ngô. Người đàn ông này quen thuộc ghê, quá quen thuộc, quá quen thuộc...
Thiếu niên Ngô nhìn thấy con mèo không chơi với mình, lập tức mất hứng, cầm lấy bánh sầu riêng xoay người nói với Trần Dương: "Ít thế này ăn mấy ngày là hết, quay về nói với con bé rằng lần sau lấy nhiều hơn cho tôi, rõ ràng con bé biết bà nội mình thích ăn."
"Ông... ông nội Ngô?" Một suy đoán khó tin cuối cùng cũng hiện lên trong đầu Trần Dương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT