Sau buổi cơm trưa ngày kế tiếp, mẹ bảo cô đi đổ rác, năm hồi bảy hiệp, cuối cùng cô mới chịu nhích mông. Một tay xách theo túi đựng rác ra cửa, một tay còn bấm bấm màn hình di động. Đồng bọn của cô ở trong group chat còn đang thách đấu nhau tìm ra chữ "phúc" càng nhiều thì càng tốt, cô đã quét mấy ngày, chỉ còn thiếu một chữ "phúc" thư pháp đàng hoàng thì vẫn chưa tìm thấy.
Vừa mở cửa cô đã nhìn thấy một chữ "phúc" dám ở trên cửa nhà đối diện, cô lập tức mở Alipay nhắm ngay chữ "phúc", nhưng vẫn còn chưa kịp chụp thì bên kia đã mở cửa ra. Hạ Vi Vi hoảng sợ đến mức suýt chút nữa thì làm rớt điện thoại, anh chàng ở bên trong cánh cửa cũng có chút kinh ngạc, nhất thời cũng không biết phải xử sự như thế nào.
Hạ Vi Vi đầu bù tóc rối phản chiếu trên cửa, cô hối hận cực kỳ, hôm nay còn tệ hơn cả hôm qua nữa. Vì sao cứ mỗi lần chạm mặt trai đẹp là lại mang bộ dạng thế này, bạn thân của cô đã nói bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, xem như bây giờ cô đã nếm trải kinh nghiệm cay đắng rồi.
Hạ Vi Vi xấu hổ ho lên một tiếng, nói “À... Chuyện là tôi chỉ muốn sưu tầm ảnh chụp chữ "phúc" trên cửa nhà anh thôi.”
Tuy rằng hoảng loạn, nhưng trước khi buông điện thoại di động xuống cô vẫn còn kịp thời bấm chụp một tấm chân dung anh chàng đẹp trai này.
“À, vậy đã chụp được chưa?” Hắn vừa nói vừa khom người tới phía trước xem xét, Hạ Vi Vi còn chưa kịp tắt màn hình điện thoại mà mình chụp lén hắn lúc nãy. Không khí vừa mới hòa hoãn, lại bởi vì tấm ảnh này mà căng thẳng lên, một lần nữa trở nên hết sức nặng nề.
Lần này là hắn phá vỡ bầu không khí trước, cũng không vạch trần Hạ Vi Vi, mà chỉ cau mày, nghiêm túc nói “Xem ra chữ "Phúc" nhà chúng tôi không dễ chụp, mấy ngày hôm trước tôi có chụp lại chữ "Phúc" mình viết không biết cô có muốn tôi gửi cho không?”
Cô gật gật đầu, vội vàng mở Alipay muốn quét qua.
Nhưng điều làm cô thấy bất ngờ chính là, hắn không phải gửi chữ "Phúc" mà là mã WeChat của mình.
“Ơ??”
“Cô thêm tôi vào WeChat, rồi tôi gửi cho cô.”
“Cũng được.”
Cứ như vậy, cô đã mơ mơ màng màng mà có được WeChat của anh chàng đẹp trai nhà đối diện.
Về đến nhà, trên WeChat đã xuất hiện mười mấy điểm đỏ, là tin nhắn hắn gửi cho cô. Là đủ loại chữ phúc, có chữ viết tay, có câu đối dán trước cửa siêu thị, còn cả tên cửa hàng.
Thật đúng là muốn cô "mập" ra (*), cô bĩu môi, cảm thấy mình có hơi nghĩ nhiều. Xuất phát từ thói quen cá nhân, cô click mở trang tường nhà hắn, gần đây có một status ghi là “Không ngờ cô bé lực lưỡng kia cũng rất đáng yêu.” Bên dưới là ảnh chụp thùng hàng siêu to ngày hôm qua.
Ủa?? Chuyện này là thế nào?? Cô cũng không phân biệt được đây là khen ngợi hay là châm chọc.
Không trùng hợp thì không phải là tiểu thuyết, Hạ Vi Vi cộng vào mấy chữ phúc mà hắn gửi cho mình, đã sớm đủ chỉ tiêu, cô chụp lại màn hình rồi post lên trên tường nhà mình, không ngờ hắn lại gửi cho cô một tin nhắn: “Có phải là từ những chữ phúc tôi gửi cho cô không?”
“Đúng vậy.”
“Vậy cô cần phải mời tôi ăn cơm.”
“Anh đang ăn vạ tôi đấy hả?!”
“Đúng vậy. Cũng có thể nói là sự trừng phạt vì cô chụp lén tôi.”
Chỉ mấy câu trò chuyện qua lại ngắn ngủi, mà đã khiến cho Hạ Vi Vi tràn đầy thoả mãn, tâm trạng vui vẻ hân hoan.
- ----------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT