Đồ Trọng An bị chết rất nhanh, không đến mười lăm phút ngay cả bột xương cốt cũng chẳng còn.
Tần Thất Huyền thèm túi trữ vật của hắn, nhưng cũng không cách nào lấy được.
Hắn chết không đủ để dập tắt lửa giận của hung thú. Vì thế, đám hung thú nổi nóng lại quay ra chiến luôn Kim Sí Phong, cuộc đấu mở rộng mãi, dần dần dẫn phát thú triều quy mô nhỏ quanh đó.
Mà người khởi xướng hết thảy là Tần Thất Huyền đã lén chuồn đi, giấu nhẹm công cùng danh.
Kim Sí Phong đánh nóng máu, đàn ong nhỏ vốn đang vây Cổ Nhu đều bị triệu hoán đi chi viện, Cổ Nhu may mắn sống sót, nàng nắm ngọc bội sắp vỡ trong tay còn hơi ngẩn ra, “Ta được cứu rồi ư?”
Đương ngây người, một giọng nói vang lên từ phía sau, “Còn không mau đi!”
Cổ Nhu quay đầu lại, liền nhìn thấy Tần Thất Huyền ngồi xổm dưới một cây đại thụ, trông mặt nàng đen thẳm, hòa làm một với bóng tối. Sau khi há mồm lộ ra một hàng răng trắng lóa, đối lập rõ ràng, khiến Cổ Nhu sợ đến tê cả da đầu.
Cổ Nhu nơm nớp sợ hãi hỏi: “Ngươi, ngươi là người hay quỷ?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT