“Đi bệnh viện à? Thế thì anh tự mình đi đi.” Úc Tưởng nói rồi đưa tay ra định mở cửa xe.
Thư ký Vương nhìn sắc mặt Trữ Lễ Hàn, vừa âm thầm khóa cửa xe vừa cười nói: “Cô Úc cũng đã tự mình xuống đây rồi, hay là cô đi cùng chúng tôi qua đó luôn đi? Cô Úc nhìn thấy tận mắt miệng vết thương lành lại thì sẽ càng yên tâm hơn mà, đúng không?”
Thư ký Vương vừa nói hết câu, tài xế đang ngồi phía trước nhanh nhẹn đạp chân ga rồi lái xe rời khỏi gara dưới lòng đất.
Úc Tưởng thẳng thắn hô lên khá lắm.
Thế này thì tôi còn có quyền lựa chọn sao?
Ở cùng một không gian với Trữ Lễ Hàn sẽ cảm thấy khá căng thẳng. Nhưng Úc Tưởng lại cảm thấy buồn chán nhiều hơn, cô nhịn không được mà phải quay đầu nhìn về phía vệ sĩ.
Vệ sĩ vẫn đang xử lý vết máu xung quanh miệng vết thương của Trữ Lễ Hàn.
Chiếc tăm bông nhỏ được người vệ sĩ cầm trên tay, trông như chỉ cần dùng rất ít sức lực cũng có thể bị bẻ gãy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT