Nhật Ký Lẩn Trốn Biển Sâu

Chương 63


1 tháng

trướctiếp

Đi bờ biển, Thâm Lam tự nhiên tích cực hơn bất cứ ai. Huống hồ hắn cũng có thể lý giải ý của thủ lĩnh -- bộ tộc liên tiếp có người bị dã thú tập kích mất mạng, như vậy liền có vài người muốn đi bờ biển, hắn ta vẫn như cũ có chút không yên lòng. Huống chi bọn họ vốn đối với biển có hơi sợ hãi. Có Thâm Lam và Hạ Xuyên hai người không sợ biển đi theo, tính an toàn tự nhiên cao hơn rất nhiều.
Trước đây Thâm Lam đi biển có vô số lý do: ngâm mình, uống nước, ăn cơm, về hang ổ... Nhưng vì tử vong và tang lễ là lần đầu tiên.
Chân Aigon còn bị thương, đi lại vô cùng bất tiện. Con trai hắn tuổi không lớn, dáng người cũng có chút nhỏ gầy, kỳ thật cũng không tính là nặng. Nhưng khi bọc lá cây nhắm hai mắt, lại đột nhiên trở nên nặng hơn ngàn cân, giống như một ngọn núi, đặt ở trên lưng Aigon, ép hắn ta đến mức thắt lưng còng xuống, thoáng cái đã không còn khí chất thanh niên trai tráng lúc trước, giống như thoáng cái đã già đi rất nhiều tuổi.
Hắn ta đi nghiêng ngả lảo đảo, từng bước một tiến lên, bước chân rơi trên mặt đất đều hư ảo, giống như hơi không chú ý, sẽ trực tiếp ngã lăn trên mặt đất.
Đi theo ở phía sau, mấy người hộ tống bọn họ đi qua thỉnh thoảng sẽ lo lắng nhìn về phía Aigon vài lần, nhưng cũng không có ai đưa ra giúp một tay. Đại khái loại gánh nặng cả đời cũng không thể thừa nhận này, chỉ có người thân nhất mới có tư cách gánh vác bước đi...…
Cho nên Hạ Xuyên và Thâm Lam cũng chỉ nhìn, không nhúng tay vào.
Lúc đi, cánh rừng vẫn an tĩnh như cũ, an tĩnh đến không giống thật, chẳng những không đụng phải dã thú nào, thậm chí ngay cả chim hót cũng không có mấy tiếng. Đoàn người dừng bước ở bên cạnh cánh rừng, đưa mắt nhìn nước biển cách đó không xa, mà phía sau  mọi người nhao nhao lấy ba thi thể được “ Bao bọc” trên lưng đặt xuống mặt đất.
Sắc mặt thi thể hiện ra màu xám xanh đặc trưng của người chết, một chút huyết khí cũng không có, kèm theo mùi hương khiến người ta không quá vui vẻ, có vẻ hơi chút đáng sợ.
Nhưng đoàn người này cũng không ai biểu hiện ra chán ghét hay sợ hãi. Bọn họ ngay tại chỗ đào bùn đất ẩm ướt mềm mại trong rừng, sau đó từng chút từng chút lau lên mặt thi thể, cùng với lá cây, dây mây, mỗi người đều lau một ít, cho đồng tộc sắp đi xa không trở về tăng thêm lời chúc phúc chất phác nhất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp