Nhật Ký Lẩn Trốn Biển Sâu

Chương 62


1 tháng

trướctiếp

Mắt mù Dennis vừa ra ngoài là hết hơn nửa ngày, thật lâu sau mới vội vã chạy về cửa phòng Hạ Xuyên, cũng không vào cửa, cứ như vậy cách vài phiến lá cây rách hô: “Này! hai người có thể tham gia rồi, bọn họ muốn làm cái gì... Đại khái là tang lễ gì đó, Laura nói cũng không quá rõ ràng, tóm lại lát nữa muốn tập hợp toàn tộc người, hai người ra đi.”
Trong phòng hai người đứng thẳng người liếc nhau, sau đó một trước một sau ra cửa. Hạ Xuyên vừa đi vừa sửa sang lại quần áo bị Thâm Lam đè nhăn, kết quả chỉ thấy Dennis chờ ở ngoài cửa dùng một loại ánh mắt ý vị thâm trường quét mắt nhìn nếp nhăn trên áo sơ mi của anh, mặt mày sáng loáng phun ra một câu "May mắn lão tử thức thời, đi sớm!”
Hạ Xuyên lười nói với anh ta, thuận tay vén ống tay áo, hất cằm về phía tiếng người truyền đến: "Bên kia? Đi thôi.”
Ba người sóng vai vòng qua mấy gian nhà đất, hướng bên kia đi đến. Hạ Xuyên và Thâm Lam trước nay thắt lưng đều rất thẳng, thoạt nhìn cao ngất. Dennis ngày thường cũng không kém bọn họ nhiều lắm, ít nhất lúc cười nhẹ không nói lời nào, còn có ít phong độ nhẹ nhàng. Nhưng đoạn đường ngắn ngủi hôm nay, anh ta lại giống y con khỉ, eo với lưng vĩnh viễn không ở trên cùng một đường thẳng, vẹo thôi không nói, mỗi khi đi vài bước lại bất động thanh sắc mà sụp nửa bên bả vai xuống động hai cái, muốn bao nhiêu không tự nhiên có bấy nhiêu không tự nhiên.
“Hôm nay anh hít thuốc phiện à?" Hạ Xuyên quét mắt nhìn anh ta, cau mày hỏi.
Dennis: "......”
Anh ta lại vặn vẹo thân thể đã hơi vẹo hai cái, sau đó vẻ mặt đau khổ giải thích: “Tôi cũng không muốn đi như vậy, thế nhưng sau lưng thật sự rất ngứa, lại không dám gãi!”
“Kết vảy? Nhanh vậy sao?" Hạ Xuyên lui về phía sau một bước, nhìn lưng Dennis, nhưng cái gì cũng không nhìn thấy. Dennis lấy ra một ít băng vải còn sót lại trong túi thuốc của mình, chia hơn phân nửa cho hai cô gái phụ trách chữa bệnh kia, phần còn lại quấn trên lưng anh ta, lại dùng một mảnh quần áo rách của lão đại quấn quanh người, che kín mít.
"Không biết, chắc xêm xêm rồi, mấy cô ấy đem số lá cỏ còn lại nghiền thành nước  với lá cây nát trộn vào dán ở trên miệng vết thương, dù sao sau đó không có cảm giác đau đớn gì, phỏng chừng sắp khỏi rồi. Một đêm, quả thật rất nhanh, lần sau chúng ta nhổ ít loại lá này về thế nào? Đỡ cho cậu mỗi lần bị thương đều nuốt hai viên thuốc tiêu viêm qua loa cho xong.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp