Đại Mãn tức phụ vậy mà thật sự đem một mảnh giấy vay nợ ra.
Diệp Kim Lai có bối phận cao, làm người cũng rất nhiệt tình chân thực, nhà ông có đồng ruộng, chính mình lại ở trong huyện làm trướng phòng tiên sinh, cuộc sống cũng khá giả, ngày thường thân thích trong tộc nhà ai gặp khó khăn, ông luôn luôn không thể nhịn được mà đưa tay ra giúp một phen.
Sau khi Diệp Kim Lai trở về già chỉ còn một mình, lúc nằm liệt trên giường, thì những người trong tộc đã chịu qua ân huệ của ông, liền liên lạc cùng nhau tới giúp đỡ ông, tổng cộng mười mấy nhà, gom góp cũng được một trăm lượng bạc đưa tới.
Đại Mãn tức phụ vốn dĩ cũng không tình nguyện, nhưng mà nhà bà ta năm đó lúc gặp khó khăn, không thiếu chiếm tiện nghi của Diệp lão cha, hai nhà ở đối diện nhau, đại loại như lúc nhà Diệp lão cha nấu sủi cảo, bà ta liền ở nhà xào tỏi quậy dấm ngồi đợi ăn.
Sau lại bị trong tộc mặt khác thân thích tìm tới cửa để lấy tiền, tuy rằng bà ta không tình nguyện nhưng cũng chỉ có thể đi theo bỏ tiền, cầm ba lượng bạc đưa ra.
Ba lượng bạc nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, ở thời đại này, mười lượng bạc có thể mua một con trâu, phải đưa ra gần một phần ba con trâu, Đại Mãn tức phụ làm sao có thể không đau lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT