Trần Thương ừ một tiếng:

- Ừm, tôi cũng nghe nói, hiện tại giống như là hủy bỏ biên chế, lại nói, chúng ta làm nghề này, biên chế nhất định là chuyện tốt, người có năng lực, đi chỗ nào không được nha? Xét đến cùng vẫn là tăng kỹ thuật mới tốt.

Nói đến đây, Trần Thương bỗng nhiên nhìn La Châu nói:

- Ngươi có thế đi theo Trần lão sư - Trần Bỉnh Sinh, lúc đó tôi cũng theo thầy ấy, người rất tốt, hơn nữa cũng theo phương hướng phổ ngoại, sẽ hợp với cậu.

La Châu nhẹ gật đầu, còn chưa kịp nói chuyện, y tá vội vã chạy vào, nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Trần Thương

- Bác sĩ Trần, một người bệnh hôn mê vừa được đưa tới!

Trần Thương sững sờ, vội vàng đứng lên đi ra bên ngoài.

Từ Đông Đông đang ngồi một bên đọc sách cũng đứng dậy theo, ra khỏi phòng làm việc.

Hôm nay không phải Trần Thương trực ban, nhưng tiểu bác sĩ cấp cứu đối với Trần Thương rất tín nhiệm, trong tình huống các bác sĩ lớn tuổi không ở đây, bọn họ sẽ ưu tiên tìm người đáng tin cậy.

Mà hiện tại, Trần Thương chính là cầu nối giữa các bác sĩ trẻ tuổi và các bác sĩ trung niên.

Trình độ so với các bác sĩ trẻ tuổi cao hơn, nhưng cũng không bằng các bác sĩ lớn tuổi kinh nghiệm phong phú.

Nếu như nói mỗi lần cấp cứu và trị liệu ở phòng cấp cứu là một bài kiểm tra thì bài thi của Trần Thương điểm số tương đối cao.

Đây cũng là nguyên nhân mọi người khá là tin nhiệm anh ta.

Vương Khải An và Giang Đào thấy thế, cũng tò mò. dò xét Trần Thương, bọn họ ngây người ở bệnh viện một đoạn thời gian, tự nhiên hiểu rõ nguyên nhân trong đó.

Sau khi Trần Thương đi ra, trông thấy 120 đẩy tới một người đàn ông!

Lúc này trực tiếp đẩy giường vào phòng cấp cứu.

Trần Thương cũng có chút nóng nảy, đi thẳng đến phòng cấp cứu.

Đi theo người đàn ông nam là một người đàn ông rung niên mập mạp, đầu đầy mồ hôi, rõ ràng là bị dọa cho phát sợ!

Sau khi ông ấy trông thấy Trần Thương, gấp gáp nói:

- Bác sĩ! Mau cứu anh em của tôi, ngày mai cậu ấy kết hôn! Không thể xảy ra chuyện!

Lời này vừa thốt ra, người xung quanh lập tức đều trợn tròn mắt.

Trần Thương cũng có chút ngây dại

- Người bệnh làm sao ngất?

Người đàn ông nuốt ngụm nước bọt, thần sắc rõ ràng rất khẩn trương, dù sao người ta là chú rể ngày mai kết hôn, bỗng nhiên bị chỉnh đến gọi 120 tới, chuyện này nếu như không xảy ra vấn đề mới kỳ lạ đấy!

Người đàn ông nhìn Trăn Thương, cố gắng nhớ lại một chút, lo lắng bất an nói:

- Không phải ngày mai cậu ấy kết hôn à? Mấy ngày nay đều tương đối bận rộn, thật vất vả sắp xếp xong, tối hôm qua là đêm độc thân, một đám người tụ họp.

- Người bạn này của tôi thích uống rượu, tôi sợ sẽ xây ra chuyện, chúng tôi cũng không có đi bên ngoài, ngay tại nhà tôi, chúng tôi mua một đống đồ ăn, chủ yếu là rượu, rồi uống rượu rồi ca hát, cũng không có. chuyện gì!

- Hơn nữa... Tối hôm qua uống rượu xong cũng không có chuyện gì, sáng sớm hôm nay lúc tỉnh dậy, bỗng nhiên nói với tôi say sẩm mặt mày, tim đập mạnh và loạn nhịp! Tôi nhìn toàn thân cậu ấy đổ mồ hôi, cho nên tranh thủ thời gian gọi 120 tới! Không bao lâu thì té xỉu.

Trần Thương không để ý tới thứ khác, vừa nghe người đàn ông kể, vừa nói với Tiểu Lâm:

- Trước lắp máy theo dõi! Đo điện tâm đồ!

Quay người nói với người đàn ông:

- Có ăn hải sản gì hay không? Hoặc món ăn dễ bị dị ứng? Hoặc uống rượu gì? Trước kia người bệnh có bệnh gì không?

Liên tiếp mấy vấn đề làm cho người đàn ông có chút chưa hiểu.

- Chưa từng có dị ứng, chỉ là ăn một vài món bình thường, tôi đặt trước xiên que bên ngoài, đều thường ăn, mấy ngày nay chúng tôi cũng thường xuyên ăn, còn nữa, cậu ấy nói mấy ngày nay khẩu vị cũng không tốt, buổi tối cũng không ăn được gì!

- Uống rượu có pha loãng, năm phần mười, bốn người uống bốn lít, ngày thường tên này có thể uống. rượu với chúng tôi, hẳn không phải là rượu có vấn đề!

- Còn... trước kia có bệnh gì, tôi thực sự không biết, chắc không có bệnh gì đâu?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play