Trình Phóng bá vai anh ta, cười nói: “Anh còn như vậy, luật sư Bách sẽ bị áp lực đấy.”
Mạc Vĩ có chút không được tự nhiên gãi gãi đầu, thấp giọng nói: “Cũng chỉ vì trước đây tôi đã hiểu lầm luật sư Bách, bây giờ nhớ lại thì vô cùng áy náy.”
Hứa Húc nói: “Đừng nói anh không nhận ra được, chính tôi đây là bạn gái chung sống mấy năm với anh ấy, cũng còn hiểu lầm anh ấy đây! Cho nên chuyện này không trách anh được, muốn trách thì phải trách anh ấy che giấu quá tốt.” Nói xong, quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang đứng bên cạnh, trêu chọc nói, “Em thấy kỹ thuật diện xuất của anh rất tốt đấy, hay là đừng làm luật sư nữa, đi làm diễn viên đi, dù sao hình tượng của anh cũng thể thua kém những thấn tượng trên TV kia được. Ba em hình như có quen biết vài vị đạo diễn của đài truyền hình địa phương đấy, để ông ấy đánh tiếng cho, em có thể làm người đại diện cho anh, nhân lúc anh còn trẻ nhan sắc đạt đỉnh, nhanh chóng đoạt giải đi.”
Trình Phóng phụ hoạ: “Tớ thấy được đấy, anh tớ cũng có quen biết vài vị đạo diễn đấy, tớ giúp cậu hỏi thăm một chút.”
Bách Đông Thanh nhẹ cười cười, đối diện với anh mắt đùa cợt của Hứa Húc: “Giới giải trí nhiều diễn viên nữ xinh đẹp như vậy, em yên tâm được à?”
Hứa Húc nghĩ nghĩ: “Mặc dù em rất yên tâm với con người của anh, nhưng mà với tính cách này của anh, ai nhờ anh giúp đỡ anh cũng không từ chối, đi vào vòng tròn hỗn loạn kia, không biết đem về cho em bao nhiêu đoá hoa đào nữa.”
Bách Đông Thanh yếu ớt nói: “… Thật ra anh cũng biết từ chối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play