Đồng chí cảnh sát nói: “Mục tiêu của nghi phạm đúng là Lâm Khải Kiệt, nhưng mà người bị thương là người bên cạnh hắn ra, thay hắn ta nhận một dao kia.”
Lâm Khải Kiệt đi đường luôn luôn tiền hô hậu ủng, có trợ lý lái xe đi theo, có người thay hắn ta cản dao cũng là chuyện thường. Hứa Húc như có điều gì suy nghĩ, nhưng vẫn có hơi nghi ngờ, nếu như Mạc Vĩ thật sự đả thương người của Lâm Khải Kiệt, thì hai bên có thể đồng ý hoà giải sao?
Cô vẫn đang đứng ở đại sảnh, Mạc Vĩ đã được dẫn từ phỏng thẩm vấn đi ra ngoài, cô nhanh chóng bước lên đón, nhìn xem sắc mặt trắng bệch của anh ta, hỏi: “Sao rồi?”
Mạc Vĩ vẫn không trả lời, đồng chí cảnh sát phụ trách ghi chép nói: “Không có việc gì, người bị thương đã chủ động hoà giải, bây giờ có thể về nhà, nếu có vấn đề gì chúng tôi sẽ liên lạc sau.” Nói rồi vỗ vỗ bả vai Mạc Vĩ, “Nhóc con, tốt số đấy, người bị thương không muốn truy cứu, nếu không cấu thành tội cố ý đã thương người khác, thì anh cũng phải vào tù ngồi vài năm đấy, sau này không được xúc động như vậy nữa.”
Mạc Vĩ cúi đầu, bờ môi trắng bệch, không nói lời nào.
Hứa Húc cười nói: “Cám ơn đồng chí cảnh sát!”
Đồng chí cảnh sát đưa mắt nhìn một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang giày da đứng bên cạnh: “Các người hẳn là nên cám ơn người bị hại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play