Căn nhà là một vì dụ điển hình của những nhà trệt trong khu lao động nghèo, khá cũ kỹ, bên ngoài lót gạch xanh nham nhở, bên trong nhà tối tăm ảm đạm.
Nhà ở rất đơn sơ, chỉ có vài thứ đồ gia dụng cũ, ít ra vẫn có thế xem như là sạch sẽ, ở bên trên kệ tủ ngay chính giữa nhà, trưng bày một tấm ảnh đen trắng lớn, ảnh chụp chính là người đã chết Mạc Tân. Cô gái xinh xắn trẻ trung, đã vĩnh viễn rời khỏi thế giới này.
Mạc Vĩ chống nạng rót cho hai người ly nước trong cái ly dùng một lần, đặt trên bàn trà trước ghế sô pha, sắc mặt khá là câu nệ, tay chân luống cuống dường như không biết nên làm gì cho phải.
Hứa Húc yên lặng đánh giá người đàn ông trẻ tuổi này một chút, khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi, đường nét khuôn mặt rất thanh tú, phần nhiều là giống em gái anh ta, hẳn là do ảnh hưởng của hoàn cảnh xuất thân cùng với tình trạng cơ thể, nhìn qua hơi có vẻ hiền lành nhu nhược.
Trình Phóng nhìn về phía anh ta cười cười: “Ngồi đi! Không cần hồi hộp.”
Mạc Vĩ gật đầu ngồi xuống, đưa mắt nhìn Hứa Húc, nói với Trình Phóng: “Trình kiểm, vị phóng viên này là đi cùng anh sao? Hai ngày nay có rất nhiều phóng viên đến muốn hỏi thăm tôi, nhưng luật sư Trương nói không nên tuỳ tiện nhận phỏng vấn, tránh phải nói nhầm.” Lại nói tiếp, “Đúng rồi, cám ơn anh đã giới thiệu luật sư Trương cho tôi, nếu không nhờ cô ấy giúp đỡ, tôi thật sự không viết được một bài dài như vậy, càng không biết phải đăng lên mạng thế nào.“
Luật sư Trương mà anh ta nói, là luật sư của Trung tâm hỗ trợ pháp lý, bởi vì là án được công tố, trước đây anh ta vẫn chưa biết phải tìm luật sư tham gia bảo hộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play