Là một phóng viên pháp luật xuất thân từ ngành luật học, Hứa Húc cũng biết nghi vấn vừa nãy cô nói với Bách Đông Thanh là rất không chuyên nghiệp và cũng quá tọc mạch. Chỉ là nhìn thấy bài đăng của Mạc Vĩ, trong lòng khó tránh khỏi có chút xúc động.
Con người là động vật sống theo cảm tính, giữa lý trí và tình cảm, có một vài thời điểm quả thực là khó mà xác định rõ ràng.
Cô cũng không cố ý chất vấn sự chuyên nghiệp của Bách Đông Thanh, bởi vì anh là một luật sự, một luật sư ưu tú. Trên thực tế những chuyện mà anh làm, đều là những chuyện mà một luật sư ưu tú phải làm.
Chỉ là khi đối mặt với loại chuyện này, một người đứng ngoài nhìn vào như cô còn cảm thấy xoắn xuýt, còn anh phải đặt mình vào vị trí đối mặt trực tiếp với những con người khổ sở đáng thương kia, nội tâm lương thiện mềm mại như anh, hẳn là cũng cảm thấy khó chịu!
Cô ngồi xuống ghế dựa cạnh bàn ăn, ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông ngồi đối diện: “Đông Thanh, những năm này anh làm luật sư, có cảm thấy vui vẻ không?”
Bách Đông Thanh nhìn thẳng vào mắt cô, cười gật đầu: “Rất vui vẻ.”
Mặc dù lúc đầu, lúc đối mặt với vài vụ án, cũng đã từng giãy dụa trong hoài nghi, nhưng thời gian càng dài, càng lúc càng hiểu rõ ý nghĩa của nghề nghiệp này, cũng càng ngày càng chắc chẳn bản thân mình đang làm gì. Anh không còn xử trí theo cảm tính nữa, mà nghiêm ngặt tuân thủ những điều quy định trong khuôn khổ pháp luật. Thiện ác lẫn lộn đương nhiên phải phân biệt cho rõ ràng, thể nhưng chỉ có khi tuân theo quy tắc thì bộ máy xã hội mới có thể hoạt động bình thường, và với tư cách là một công dân trong xã hội, mọi người mới có thể chung sống trong hoà bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT