Chương 5: Muốn chết sao? Ta đây liền thành toàn cho các ngươi!

"Vụt!"

Trong đôi mắt của Lạc Thanh Đồng huyết quang hội tụ.

Theo huyết quang dâng lên, một bức tranh 3D màu đỏ hiện ra trong mắt nàng.

Chuyển động của đám hắc y nhân hiện lên rõ ràng dưới đồng thuật của nàng.

Đây chỉ là đồng thuật cơ bản nhất của nàng --- Đồng Thị.

Nàng phóng thích tinh thần lực ra, tạo thành một tấm lưới trải rộng xung quanh, nắm bắt tất cả hành động của bọn chúng, thứ này so với tia hồng ngoại còn lợi hại hơn gấp trăm lần.

Dựa vào năng lực này, vào ban đêm hoặc thậm chí ngay cả khi bị mù, Lạc Thanh Đồng vẫn có thể diệt toàn bộ kẻ địch.

Nàng đã từng ban đêm xông vào nhà Trắng của nước M, bị mấy nghìn pháo sáng thay nhau oanh tạc mà vẫn có thể  di chuyển dễ dàng, còn giết mấy trăm người rồi ung dung rời đi, từ đó làm chấn động toàn bộ giới dị năng, nổi danh chỉ sau một đêm!

"Rầm!"

Lạc Thanh Đồng dưa tay đẩy ngã thi thể trước mặt, nhìn đám hắc y nhân đang đến gần, khuôn mặt nhỏ dính đầy vết máu nở nụ cười tà tứ mà quyến rũ, giống như một đóa yêu hoa.

"Muốn chết? Ta thành toàn các ngươi!"

Khuôn mặt như ngọc giờ phút này bỗng tản ra ánh sáng chói mắt.

Nàng mở to đôi mắt nhòa vết máu đen*, ánh mắt vô hồn, toàn thân đều tản ra khí tức sắc bén thị huyết.

*Mình không hiểu khúc này lắm nhưng chắc là do độc làm mắt chảy máu á.

Đầu lưỡi khẽ liếm vết thương trên môi.

Cảm nhận được chút đau đớn, nụ cười trên môi Lạc Thanh Đồng càng sâu hơn.

"Ngươi!"

Bọn hắn phát hiện Lạc Thanh Đồng hoàn toàn không giống trước đó. Người trước mặt bọn hắn giống như yêu ma xinh đẹp chuyên hút hồn người. Thế nhưng thứ đám hắc y nhân cảm nhận được không phải kinh diễm và si mê, mà là cảm giác lạnh lẽo thấu xương.

Vừa mới một lúc mà sao Lạc Thanh Đồng đã trở nên đáng sợ như vậy rồi?

Đám hắc y nhân trong lòng đầy nghi ngờ!

Nhưng rất nhanh, bọn chúng đã lấy lại bình tĩnh!

"Lạc Thanh Đồng, ngươi cũng không cần ra vẻ! Lúc trước, khi tu vi của ngươi vẫn còn, chúng ta đánh không lại ngươi! Nhưng giờ ngươi đã là một phế nhân rồi, còn có thể làm gì được chứ? Muốn dọa chúng ta chạy, ngươi còn quá non!"

Đám hắc y nhân nghĩ Lạc Thanh Đồng thân là đại tiểu thư Lạc gia, chắc chắn trên người có đổ vật bảo mệnh cùng chút thủ đoạn.

Mặc dù không biết vì sao lúc trước nàng không lấy ra sử dụng nhưng có lẽ là cố kị Lạc Tâm Ngưng ở đây?

Dù sao tu vi của nàng cũng cao hơn bọn hắn nhiều!

Nhưng mặc kệ Lạc Thanh Đồng có phải cố tình mê hoặc hay không, hôm nay bọn hắn cũng sẽ không thả nàng đi!

"Các huynh đệ, lên!"

Một đám hắc y nhân tay cầm binh khí xông tới Lạc Thanh Đồng.

Theo bọn hắn nghĩ, Lạc Thanh Đồng là một tên phế nhân, coi như trên người có chút thủ đoạn bảo mệnh, nhưng có thể dùng được mấy lần?

Vẫn là một tên phế nhân mắt mù mà thôi!

Bọn hắn cùng tiến lên, khống chế nàng, căn bản không cần đến hai giây.

Nhưng mà đám hắc y nhân không nghĩ tới, bọn hắn đoán trúng phần cuối nhưng không đoán trúng đoạn đầu!

Chiến đấu xác thực chỉ cần dùng hai giây, nhưng không phải là thời gian bắt giữ Lạc Thanh Đồng mà là thời gian bọn hắn bị diệt.

"Phanh! Phanh! Phanh!"

Trong mắt Lạc Thanh Đồng lóe lên từng đạo huyết quang.

Một giây sau, thân hình của nàng bay vụt lên, trong chốc lát xuyên qua dám hắc y nhân.

Trong chớp mắt, từng âm thanh vật nặng rơi xuống đất vang lên.

Những tên áo đen diên cuồng hướng tới nàng, lúc này hai mắt trợn lên, từng người chết không nhắm mắt ngã trên mặt đất.

Trên cổ bọn hắn, đều có một sợi chỉ máu dâm xuyên.

"Hừ!"

Lạc Thanh Đồng hừ lạnh một tiếng, cổ tay rung lên, thu lại ngọc trâm dính máu trong lòng bàn tay, gọn gàng mà linh hoạt cài lên trên tóc.

Ngay tại thời điểm nàng chuẩn bị rời đi, ẩm một cái, một đạo khí thế cường hãn mang theo sát khí trong bốn phía vây lấy nàng.

Edit: Tiểu Hắc Miêu

Fanpage: Góc truyện của mèo đen

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play