*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nếu Thiên Lan Thần Tông đã bị hủy diệt, vậy thì không thể có người nào vào được không gian khảo hạch thần truyền này được, bởi thần truyền chính là người ứng cử thừa kế của Thần Tông, chỉ có được tầng cao nhất của Thần Tông tán thành mới có thể được phép đến đây.

Những người trong thôn cũng kịp phản ửng lại, ánh mắt đầy hoài nghỉ nhìn Tịch Thiên Dạ, nếu Thần Tông đã không tồn tại, sao hẳn có thể ở nơi này.

"Sứ giả đại nhân, ngài tuyệt đối đừng nên nói đùa nữa, chúng ta thật sự yếu tim lầm, chịu không nổi đâu”

Lão trưởng thôn tràn đầy cầu khẩn nhìn qua Tịch Thiên Dạ.

Một tia hi vọng vừa mới được dấy lên đã nhanh chóng bị dập tắt như vậy, bọn họ làm sao chịu được.

Chẳng lẽ bọn họ phải đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn sống ở nơi này, cho đến khi toàn bộ tài nguyên cạn kiệt, từ từ chết đần chết mòn sao?

Tịch Thiên Dạ trầm mặc, lúc lâu sau mới nói.

"Ta không có lừa các ngươi, sự thật chính là như vậy, về lí do vì sao ta có thể tới nơi này, các ngươi có thể coi ta như là người truyền thừa cách đời của Thần Tông đi”

Tịch Thiên Dạ cũng không thể nói hẳn chính là thông qua thôi diễn để mà phá giải nội dung khảo hạch trong thạch tháp truyền thừa, cho nên mới bị truyền tống đến đây.

Nếu hắn thật sự nói như vậy, người trong thôn sẽ chẳng có ai tin hắn cả.

Bởi trong mắt bọn họ, Thiên Lan Thần Tông chính là một cái tên thần thánh, chí cao vô thượng, không thể xâm phạm, không có bất kỳ ai hay thế lực nào có thể phản nghịch lại quy tắc trật tự mà Thần Tông quyết định, cho nên chẳng bằng nói là người thừa kế cách đời của Thần Tông.

Dù sao hẳn cũng đạt được phần lớn truyền thừa và bảo vật của Thần Tông, nếu xét nghiêm ngặt về mặt ý nghĩa mà nói thì nhân quả quan hệ giữa hắn với Thần Tông đã được thiết lập, nói hẳn là nửa người của Thiên Lan Thần Tông cũng không có sai.

Trầm mặc, trong thôn được bao phủ bởi bầu không khí tĩnh lặng như chết.

Bọn họ vẫn không tin Tịch Thiên Dạ, nhưng bêncạnh đó, họ cũng không tìm nổi lí do để mà Tịch Thiên Dạ lừa mình.

Từ nhiều dấu hiệu trong nhiều năm như vậy, lời nói của Tịch Thiên Dạ có khả năng thật sự là thật.

“Các ngươi hẳn là cũng có thể cảm nhận được, cần gì phải lừa người dõi mình. Toàn bộ dân làng hắn là không ai có thể đột phá Đại Thánh đi, cho dù là hậu nhân thiên phú xuất chúng, kinh thái tuyệt diễm cũng không thể, bởi vì quy tắc của thế giới này đã phát sinh biến hóa, không cho phép Đại Thánh tồn tại."

"Vào thời kỳ thượng cổ mấy chục vạn năm trước, nơi đây đã được chọn là nơi khảo hạch, vậy thì không thể có khả năng ngay cả quy tắc, pháp tắc của Đại Thánh cũng không có. Chỉ là về sau quy tắc và trật tự pháp tắc ở đây phát sinh biên hóa, các ngươi hẳn là rõ ràng hơn ta. Mà sở dĩ phát sinh biến cố đó, chính là bởi vì Thiên Lan Thần Tông đã hủy diệt, những Ì trật tự mà Thần Tông từng lưu lại triệt để hỗn loạn, dẫn đến những tiểu không gian Thần Tông tạo ra lệch khỏi quỹ đạo của đại thế giới, trở thành một khu vực phong bế, pháp tắc không toàn diện."

Thân thể lão trưởng thôn khẽ run một cái, một câu cũng không nói ra, trong mắt khủng hoảng và bất lực vô cùng. Bằng vào lịch duyệt của hắn, tự nhiên hiểu được Tịch Thiên Dạ không sai, mà trải qua nhiều đời tích lũy kinh nghiệm và suy đoán trong mấy chục vạn năm, cũng chỉ có kết luận này là chính xác nhất.

Chỉ là nhiều năm như vậy, bọn họ không dám tin, không muốn tin, vẫn không có tin tức xác thực truyền đến, bọn họ sao có thể tự nguyện dập tắt đi ngọn lửa vọng vốn đã leo lắt cuối cùng này.

Tịch Thiên Dạ lắc đầu, kỳ thật ngay lúc hẳn bước vào thôn trang liền đã hiểu được đại khái tình huống nơi đây.

Người có tu vi mạnh nhất ở đây chính là lão trưởng thôn, bây giờ cũng chỉ cách Đại Thánh có một tia mà thôi.

Đặt ở thời kỳ thượng cố, Long Nhân tộc sao có thể mạnh nhất chỉ có Đại Thánh, đây là điều nói sỉ mộng tưởng. Là chủng tộc có huyết mạch đứng đầu ở Thái Hoang thế giới, khi hài nhi của Long Nhân tộc sinh ra chính là Đế cũng không kỳ quái, người nổi bật trong đấy còn có tư chất thành Thần.

Đại Thánh trong Long Nhân tộc chính là bình thường không thể bình thường hơn, có thể nói là tu vi này cực kỳ hạ đẳng.

Không chỉ Long Nhân tộc, cá Cửu Huyễn Thải Điệp tộc, Man Ma Thản tộc, U Viêm Hàn Ảnh tộc....Huyết mạch của tứ đại chủng tộc đều vô cùng bất phàm, là một trong những huyết mạch đỉnh tiêm của thế giới. Nếu không bọn họ cũng không có khả năng được tuyển chọn là hộ đạo giả của thái tử Thiên Lan Thần Tông tương lai.

Không gian bị phong bế, pháp tắc không hoàn chỉnh, đã định trước thiên phú và tiềm năng của tứ đại chủng tộc sẽ bị hạn chế.

Hài tử nhỏ nhất trong thôn đã là Thánh cảnh, thế mà trưởng thôn cường đại nhất cũng vén vẹn chỉ là Thánh Nhân viên mãn, tình huống như này đã là dị dạng vô cùng.

Đống lửa kêu lên lốp bốp, tia lửa bản tứ tung, nhưng những thôn dân vây quanh thì không có bất kỳ biểu biện vui vẻ hưng phấn nào, đều là trầm mặc không nói vẻ mặt tuyệt vọng u ám, có chút ít thiếu nữ thậm chí còn không nhịn được, nhẹ khóc thút thít.

Tất cả ước mơ về thế giới bên ngoài của họ tan tành trong nháy mắt, hóa thành tro bụi, không được phép của quyền lực tối cao của Thiên Lan Thần Tông, bọn họ sẽ mãi mãi không cách nào rời khỏi không gian này, sẽ từng đời từng đời bị vây ở đây, vĩnh viễn không thể nhìn thấy đại thế giới mỹ lệ thần kỳ mà tiên tổ miêu tả kia.

Mà không chỉ bọn họ, hậu nhân của họ cũng sẽ vậy, cho đến khi toàn bộ tài nguyên trong không gian phong bế này cạn kiệt, đó sẽ là ngày bọn họ bị hủy diệt triệt để, tứ đại chủng tộc từng cường đại nhất trong thế gian cũng sẽ trở thành bụi mù trong lịch sử, mà đã nhiều năm như vậy, ngày đó cũng đã cách không còn xa.

"Lão trưởng thôn, ta tới đây chỉ vì khảo hạch, hi vọng người có thể an bài sự tình liên quan đến khảo hạch một chút”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Tiên tổ bốn tộc đã được Thần Tông năm đó an bài là người khảo hạch ở đây, như vậy thì cho đến nay hậu nhân của họ hắn vẫn sẽ có thế tiếp tục chức trách của tổ tiên, dựa theo quy định của Thần Tông, nếu người hậu tuyển thần truyền chưa từng đến đây, vậy bọn họ sẽ phải tiếp tục chờ, chờ cho đến khi người đó xuất hiện, khi đó bọn họ nhất định phải phụ trách khảo hạch.

Lão trưởng thôn nghe vậy, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Tịch Thiên Dạ, hơi chút thất hồn lạc phách, trả lời.

'Thần Tông đã bị hủy diệt, không cần tiếp tục khảo hạch nữa, trực tiếp tính là ngươi đã xông qua là được. Lát nữa ta sẽ đưa ngươi đến không gian khảo hạch thần truyền cuối cùng, về phần kết quả như thế nào, tất cả liền xem ngươi có thể đạt được cơ duyên tạo hóa đó không."

Lão trưởng thôn thở dài một hơi, trong lòng nặng nề vô cùng, nói chuyện có chút không quan tâm.

Bọn họ chỉ là phụ trách cửa thứ nhất của khảo. hạch thần truyền, đến cuối cùng có thể trở thành thần truyền không nhất định phải tiến vào không gian sinh mệnh thánh địa vô thượng của Thiên Lan Thần Tông, hoàn thành khảo hạch cuối cùng ở đó.

Đương nhiên, phải vượt qua cửa thứ nhất mới có thể tiến đến cửa thứ hai, lão trưởng thôn bọ họ có tư cách truyền tống trực tiếp, nếu không đạt được sự thừa nhận của bọn họ, vậy người tham gia khảo hạch thăn truyền sẽ không thể truyền tống đến không gian sinh mệnh.

Thiên Lan Thần Tông mặc dù đã bị hủy diệt nhưng các ngươi chính là người còn lại của Thần Tông, đại biểu cho quang mang sau cùng của Thần Tông, các ngươi có quyền và nghĩa vụ làm tròn chức trách của mình, trừ phi trong nội tâm các ngươi đã phản bội là Thần Tông, lãng quên vinh quang và huy hoàng của nó, nếu không sẽ không tùy tiện để một người trở thành thái tử của Thiên Lan Thần Tông."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, hẳn cần tài nguyên của Thiên Lan Thần Tông, đó cũng phải là thu hoạch đường đường chính chính, dựa theo quy củ của Thăn Tông mà đạt tới, mọi thứ có nhân tất sẽ có quả, là Tiên Đế, hẳn chú trọng đến nhân quả hơn bất cứ ai. Hắn đạt được ân huệ của Thiên Lan Thần Tông, vậy thì nhất định phải dựa vào quy tắc của Thần Tông, không mong trên quá trình này có bất kỳ tì vết nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play