Nhà ăn bệnh viện.
Vừa hay đến giờ ăn trưa, nhà ăn của bệnh viện rất đông. Thời Nhan ngồi trong góc cầm cốc nước trái cây, nhìn Chu Mục ở phía xa đang mua đồ ăn.
Vốn dĩ cô định rời đi ngay khi ra khỏi thang máy, nhưng vừa nghe Chu Mục hỏi cô có muốn đi ăn cùng không, xương sống của cô tức khắc cứng đờ lại, gật đầu đồng ý.
Cô thật sự không biết tại sao vừa rồi mình lại nói những lời đó ở trước cửa phòng sinh hoạt, đầu cô nóng lên, cứ như vậy mà nói ra toàn bộ. Nào ngờ lại xui xẻo như vậy, còn bị người khác nghe thấy được.
Hơn nữa, người có liên quan đến chuyện này cũng không nói một lời nào, chỉ kéo tay cô đi, anh như vậy… Là có ý gì?
Mặc kệ anh có đồng ý hay không, chỉ cần nghĩ đến những lời mình nói với anh bị người khác nghe được, cô lập tức muốn chết đi cho xong.
Thời Nhan đặt cốc nước trái cây xuống, thở dài một tiếng, cô đau khổ ôm đầu rên rỉ: “Ôi! Mình điên rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play