“Lâm Mặc Ca, mới thế này đã gọi là sạch rồi? Đây là cách cô tắm rửa sao?”
Anh khẽ nhướng mày liếc nhìn chiếc quầ.n lót vẫn còn trên người mình, lớp vải mỏng không che được nơi đang hưng phấn kia.
“A!...”
Chỉ liếc mắt một cái, cô đã thét lên một tiếng, trái tìm trong nháy mắt lỡ mất mấy nhịp.
Cô hoảng hốt không nói nên lời: “Cái này anh... Tự anh cũng có thể... Sao cứ nhất định phải... Phải gọi tôi tới...."
Bộ dáng hoảng sợ như con thỏ nhỏ của cô ở trong mắt ngài Li, chỉ khiến anh cảm thấy càng thú vị.
Mắt phượng khẽ chớp, nụ cười xấu xa đường. hoàng: “Quên di, để tôi giúp cô tắm cũng được..."
“Không cần! Tôi giúp anh...”
Cô nghẹn ngào không thể làm gì được.
Dù sao từ trước đến nay đối nghịch với ác ma này, cô cũng chưa bao giờ có thể chiến thắng.
Cô nhắm chặt mắt lại, mắt không thấy tim. không đau, mắt không thấy tim không đau.
Đôi bàn tay thon dài sờ so/ạng lung tung trên người anh vài cái, ngón tay lạnh buốt chạm vào cơ bụng khiến ngài Li nóng bừng bụng dưới.
Lúc này bàn tay kia mới tìm được chính xác mảnh vải dùng sức kéo mạnh xuống, dưới tiếng rên đồn dập của ngài Li, mảnh vải mỏng nhẹ bị kéo ra một cách thô bạo.
“Trái tìm lại như tăng tốc vài lần đến mức sắp. nhảy ra ngoài.
Hai má cô đỏ bừng, cơ thể nóng lên.
Ngay cả chút rượu còn lại cũng phát huy sức mạnh của nó.
Rõ ràng chính đang nhắm mắt nhưng trong. đầu vẫn không ngừng nghĩ đến dáng vẻ trầ,n trụi của anh, tim đập càng lúc càng loạn...
Lại nuốt nước bọt lần nữa, ngay cả giọng nói của cô cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Còn lại anh..Tự mình rửa đi
Giọng nói run run, gần như không giống giọng của cô.
Nhưng cái này cũng không phải do cô, chỉ sợ chẳng có mấy người có thể bình tĩnh trong tình huống hiện tại.
Dứt lời, cô lập tức quay người bỏ đi như chạy trốn.
Nhưng lại bị một tiếng quát lạnh lùng dọa tới mức chân mềm nhữn, suýt chút nữa ngã ra.
“Đứng lại! Cô không giúp tôi nâng chân sao? Không phải vừa rồi còn lo lắng tôi chạm vào nước sao?”
Cô nhắm chặt hai mắt không dám quay đầu lại, giống như phía sau không phải là một người, mà là một con khủng long đáng sợ.
“Anh... Anh cẩn thận một chút là được... Đầu tôi đột nhiên choáng quá..."
Rầm.
Cô chưa kịp nói hết câu thì một cột nước ấm.
đã dội xuống làm cô ướt sũng từ đầu đến chân.
“Quyền Giản Li! Anh bị điên à, rốt cuộc anh muốn làm gì!..”
Trong cơn tức giận, cô phát cáu quay người Tại, chỉ vào mũi anh mắng một câu.
Rồi lại lặng đi vì kinh ngạc.
Bởi vì tên kia xuất hiện trước mặt cô với bộ. dạng thẳng thắn nhất, trơ trên nhất nhưng cũng quyến rũ nhất, làm đồng tử cô chấn động.
Sh...
Anh hít một ngụm khí lạnh, đầu óc trong. nháy mắt như ngừng hoạt động.
Hóa ra cơ thể đàn ông lại có thể quyến rũ đến mức, quả thực là trời ghen người hận, không theo lẽ trời.
" A!!.."
Một lúc lâu sau, tiếng thét chói tai vang lên, sau đó cô hung hăng che hai mắt lại.
Phì phì phì, mặc đù quả thức là rất đẹp, nhưng cũng rất cay mắt!
ngài Li tỏ ra cực kỳ vừa lòng với biểu hiện của cô, khóe miệng hơi nhếch lên, nở cười mê hoặc chúng sinh: “Lại gần hơn, cảm giác sẽ khác”.
"A...Tên biế.n thái nhà anh, đồ sắc mai Cuồng khỏa thân!...”
Cô nhắm chặt hai mắt, mặt đỏ như sắp rỉ máu.
Trong đầu càng lúc càng choáng váng.
Dường như có một giọng nói quỷ dị đang mê hoặc cô, bảo cô phải nghe theo lời anh, nghe theo. bản năng, tới gần hơn nữ:
“Reng, reng, reng...”
"Tiếng điện thoại ổn ào đột ngột vang lên, cũng phá tan bầu không khí quỷ dị mà mờ ám.
Cũng cho cô một cơ hội để thở đốc.
“Anh... Anh nghe điện thoại đi, tôi đi ra ngoài trước...
Nói xong vội vàng chạy ra ngoài.
Rầm, cánh cửa sập mạnh.
Trong phòng tắm lập tức yên tĩnh, chỉ có tiếng chuông đột ngột vang lên không ngừng.
Nhìn bóng lưng chạy trối chết kia, nụ cười của ngài Li càng trở nên ngả ngớn hơn.
Liếc nhìn chiếc điện thoại di động trên xe lăn bên cạnh, cái tên nhấp nháy trên đó khiến anh khẽ cau mày, cuối cùng vẫn cầm lên...
Ánh nắng ấm áp chiếu xuống chiếc giường lớn mềm mại, tăng thêm cảm giác yên bình và tĩnh lặng cho căn phòng.
Sáng sớm, điện thoại liên tục rung lên, Lâm. Mặc Ca trùm chăn kín đầu cũng không chặn được âm thanh đáng ghét kia.
Cuối cùng, cô vẫn không tình nguyện đưa tay mò mẫm, cuối cùng cũng tìm được tên đầu sỏ phát ra âm thanh, nhận máy.
“Ai đó, mới sáng sớm ngày ra, có thấy phiền không... Không để người khác ngủ à...?”
“Thư ký Lâm!”
Cô còn chưa kịp oán trách xong, bên trong điện thoại đã truyền đến một tiếng rít gào, rõ ràng là giọng của phụ nữ.
Suýt chút nữa đâm thủng màng nhĩ của cô.
Cơn buồn ngủ trong nháy mắt đã bị đánh bay. tới chín từng mây, cô càu nhàu ngồi dậy.
“Mấy giờ rồi mà cô còn ngủ hả!? Không cần công việc nữa phải không? Tổng giám đốc Quyền đến công ty rồi, còn một thư ký nhỏ như cô lại dám đến muộn!”
“Đừng tưởng rằng có ông cụ Quyền chống, lưng là có thể nhàn nhã, tôi có thể dựa theo cái này để Tổng giám đốc Quyền sa thải cô...”
Được rồi, được rồi.
Anna ở đầu bên kia điện thoại dùng âm thanh. đê-xi-ben cao quở trách cô liên túc vài phút.
Cô nghe đến chai cả lỗ tai.
“Tổng giám đốc Quyền tới công ty rồi?”
Cô cố gắng tìm ra điểm mấu chốt từ lời nói của Anna.
Tự động bỏ qua những lời phàn nàn không có dinh dưỡng.
“Đương nhiên! Nếu không muốn phải cuốn gói thì nhanh chóng cút tới đây cho tôi!”
Anna gầm lên một tiếng giận dữ, cô hốt hoảng cúp điện thoại.
Nếu tiếp tục nghe nữa, cô chỉ sợ mình sẽ bị nhồi máu cơ tim.
Sáng sớm đã nhận được cuộc điện thoại đòi mạng thế này, thật là kinh khủng.
Đầu cô đau quá, sao hôm qua trước khi đi ngủ lại quên uống trà giải rượu nhỉ?
Đều do tên khốn Quyền Giản Li kia hãm hại, làm cho cô hôm qua chật vật như v/
Nhưng bây giờ cũng không phải là lúc để oán giận, nếu cô không nhanh đến công ty, thì khoản lương bèo bọt nhận được hàng tháng thực sự sẽ bị trừ hết.
Nghĩ đến đây, cô lao vào phòng tắm.
Chỉ là sao tên khùng Quyền Giản Li kia lại đột nhiên chạy tới công ty?
Mà còn không gọi cô đậy!
Rõ ràng là anh cố ý cô!
Dưới tòa nhà của Quyền thị đần dần bị các phóng viên vây chặt như nêm cối.
Lâm Mặc Ca vội vã chạy tới, cũng bị thế trận khổng lồ làm cho sợ hãi.
Lần cuối cùng cô nhìn thấy thế trận lớn như vậy là khi Quyền Giản Li bị tai nạn xe hơi và phải nhập viện, cách vài ngày, một cảnh tượng quen thuộc như vậy lại xuất hiện, chẳng lẽ là.
“Không phải nói nửa tháng sau mới chính thức tiến hành đấu thầu Tuyết thành à? Sao lại đột nhiên tổ chức trước thế?”
“Anh không biết sao? Ngày hôm qua có tin. truyền ra từ sân bay rằng siêu sao quốc tế Bạch Nhược Tuyết phô trương trở về nước...
“ỔÖ? Là cái cô Bạch Nhược Tuyết rất nổi ở nước. ngoài, nhưng trong nước lại không có đại diện phải không?”
“Đúng, chính là cô ấy! Nghe nói lần này nhận một kịch bản mới trong nước nên mới trở về, hơn nữa, nghe nói có chống lưng chính là Tổng giám đốc tập đoàn Quyền thị, cậu hai nhà họ Quyền, Quyển Giản Lị!”
“Khó trách vừa trở về đã tạo được thế trận lớn như vậy, chẳng lẽ hai người này là một đôi? Nhưng chẳng phải cậu hai nhà họ Quyền đã đính hôn với con gái thị trưởng rồi sao”
“Chuyện lớn như vậy, chuyện trong vòng của Quý gia cậu cũng không phải không biết, bể ngoài mọi người hòa thuận là tốt rồi. Liên hôn vì lợi ích không phải chỉ là hôn nhân ở bể ngoài, sau lưng mỗi người tự chơi của mình sao...” “Nói là vậy, nhưng chắc gì siêu sao quốc tế lớn như Bạch Nhược Tuyết đã tình nguyện làm tiểu tam?”
“Vớ vần! Nghe nói con gái của thị trưởng mới là người đến sau... Chuyện cậu hai nhà họ Quyền với Bạch Nhược Tuyết kia là một cặp bí mật trong giới ai mà chả biết..."
“Tôi còn nghe nói, Tuyết thành lần này chính là quà sinh nhật cậu hai nhà họ Quyển tặng Bạch. Nhược Tuyết nữa...”
“Quà sinh nhật? Cũng đúng thôi, ngày 20 tháng 5 là sinh nhật của cô Bạch, khó trách ngay cả Hội đấu thầu Tuyết thành đã định ngày cũng được tổ chức trước... Chậc chậc, để lấy lòng một người phụ nữ mà khiến cho mấy trăm công ty trở tay không kịp, đường ra tay lần này đúng là trùng. hợp, vì tán gái mà ngay cả công ty cũng không
“Mấy ông thì biết cái gì, cậu hai nhà họ Quyền này không phải kẻ ngốc như vậy, nhất định phải có lý do khác, nói không chừng có lẽ là để ngăn chặn một số công ty gian lận thì sao...”
“Lời này cũng không sai, dù sao từ trước đến nay tâm tư của cậu hai nhà họ Quyền luôn rất kín đáo, nếu hôm nay có thể cướp được tin tức thì tốt biết mấy...”
Tất cả cuộc trò chuyện của các phóng viên đều.
lọt vào tai Lâm Mặc Ca, khiến mặt cô tái nhợt.
Bạch Nhược Tuyết...
Người phụ nữ kia rốt cuộc là ai?
Có thực sự là người tình bí mật của Quyền. Giản Li như các phóng viên nói
Đột nhiên, một giọng nói lóe lên trong đầu cô, như thể đã nghe thấy nó trong một giấc mơ.
Tuyết Nhi...
Cô mang theo tâm sự nặng nữu đi lên lầu, vẫn chưa lấy lại được tỉnh thần.
Trong lòng càng lúc càng khó chịu.
Ngay chính cô cũng không hiểu cảm giác trống rỗng này từ đâu mà có.
Đinh.
Cửa thang máy vừa mở ra, cô đã nhìn thấy vẻ mặt hung thần ác sát của An Na, ngay sau đó là tiếng gào thét như sư tử Hà Đông rống giận: “Thư ký Lâm, tôi thấy cô ngay cả thân phận của mình là gì cũng không rõ nữa rồi? Mới đi làm có mấy ngày. mà đã dám đến muộn? Cô có biết sáng sớm hôm. này Tổng giám đốc Quyền đã phải tới công ty, cả công ty đều bận đến xoay mòng mòng với cuộc họp đấu thầu Tuyết thành. Cô thì hay rồi, vẫn êm. giấc ở nhà, cô như vậy... Này, Lâm Mặc Ca!”
Lâm Mặc Ca không có để ý đến cô ta, lập tức lựa chọn phớt lờ, vội vàng lao vào văn phòng.
Bây giờ cô căn bản không có tâm tư nói chuyện với Anna, bởi vì cô muốn biết Bạch Nhược Tuyết kia là ai.
“Quyền Giản Li.."
Cô lại quên gõ cửa mà đã đẩy thẳng vào.
Cô Quyền Giản Li đang vùi đầu làm việc thì tức giận ngầng đầu lên, vừa lúc bắt gặp đôi mắt khó hiểu và lo lắng của cô.
“Chuyện gõ cửa còn muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa?”
Giọng nói của anh lạnh lùng đến mức không có lấy một tia ấm áp.
Giống như con người anh lúc này, từ biểu cảm đến ánh mắt đều toát ra sự lạnh lùng mà người lạ không nên đến gần.
Lạnh đến mức cô giật mình một cái.
Tâm trạng lo lắng kia trong nháy mắt bị đông cứng.
Đúng vậy, Bạch Nhược Tuyết là ai thì liên quan gì đến cô?
Cô và anh chẳng qua chỉ là quan hệ hợp đồng tình nhân.
Hơn nữa, chỉ trong một tuần ngắn ngủi.
Một tuần sau, cả hai sẽ đường ai nấy đi mà không có bất kỳ dính líu gì đến nhau nữa.
Anh kết hôn với ai, bí mật yêu đương với ai, không liên quan gì đến cô cả.
Cô không có tư cách tra hỏi, phải không?
Đầu ngón tay run lên, cô từ từ lùi lại, rồi giơ tay lên gõ cửa lần nữa.
Khi cô mở cửa lần nữa, tâm trạng đã hoàn toàn khác vói vừa rồi.