Sau khi trở về căn hộ 302, Lâm Y vẫn chưa buồn ngủ, cô tải nội dung tấm thẻ vào thiết bị đầu cuối cá nhân.
Những tài liệu này, một phần là đề thi tuyển sinh năm ngoái, phần còn lại là nội dung học bổ túc trong học viện nguyên năm nay, cùng với giải thích chi tiết của các giáo sư học viện, rất đầy đủ, hơn nữa còn gạch chân những điểm trọng yếu.
Lão Đỗ quả thật có năng lực, những tài liệu này không phải ai cũng có được. Những lớp học bổ túc bên ngoài, dù có thể lấy được thì phần lớn cũng là hàng nhái. Tài liệu trong tay hoặc là không đầy đủ hoặc là trình tự lộn xộn, hơn nữa phần lớn đáp án bị thiếu sót. Học theo những tài liệu giả đó chắc chắn sẽ học lệch lạc, đến khi tham gia kỳ thi thật thì chắc chắn sẽ có một số lượng lớn người bị loại.
Tỷ lệ trúng tuyển của học viện nguyên rất thấp, cạnh tranh khốc liệt. Các lớp học bổ túc cạnh tranh nhau, nếu không tìm cách hãm hại đối phương thì khách hàng sẽ bị người khác dụ dỗ hết. Vì sự cạnh tranh khốc liệt này mà thật giả lẫn lộn, càng làm nổi bật giá trị của những tài liệu mà lão Đỗ tìm cho cô.
Kỳ thi tuyển sinh của học viện nguyên chia làm hai vòng: thi viết và thực hành. Qua vòng thi viết mới được vào vòng thực hành. Mục đích của vòng thực hành là kiểm tra lực cảm ứng nguyên năng của thí sinh. Yêu cầu duy nhất của thí sinh là tự mang theo một khối nguyên thạch.
Đối với kỳ thi thực hành, thí sinh chỉ có thể tăng cường luyện tập trước kỳ thi, không thể học nhồi nhét vào phút chót.
Bởi vì lực cảm ứng nguyên năng là thiên phú, hoặc là năng lực phát sinh sau khi cường hóa gen. Hơn nữa cần phải bồi dưỡng và rèn luyện lâu dài mới có thể tăng giá trị cảm ứng và làm cho nó ổn định. Quá trình này thường mất từ năm đến mười năm.
Trong mắt lão Đỗ, dù Lâm Y có chút thiên phú nhưng trong quá trình trưởng thành cô lại không được bồi dưỡng đúng cách, nên dù cô muốn học nhồi nhét vào phút chót cũng đã muộn. Hiện tại chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là đến kỳ thi.
Còn một điều rất quan trọng, Lâm Y là người bệnh gen, hơn nữa cô sắp đến tuổi trưởng thành. Hiện tại giá trị cảm ứng của cô có lẽ vừa đủ tiêu chuẩn, nhưng sau khi trưởng thành, giá trị đó dù không giảm cũng rất khó tăng lên, trong khi những người khác sẽ tiếp tục tiến bộ. Sự chênh lệch giữa cô và người khác sẽ ngày càng rõ ràng do bệnh gen, chẳng bao lâu nữa sự chênh lệch đó sẽ lớn đến mức khiến cô tuyệt vọng.
Vì vậy, tài liệu lão Đỗ cung cấp cho cô đều là đề thi viết, đề thực hành chỉ là viết ra quy tắc thực hành, và cuối cùng để lại cho cô một câu: “Cháu có thi đậu hay không, chủ yếu là do vận may.”
Giá trị lực cảm ứng?
Lâm Y lấy ra khối nguyên thạch mà lão Đỗ đưa cho, dùng Dị Nhãn (mắt lạ) nhìn, những hoa văn nguyên năng ẩn chứa trong viên đá đều hiện lên rõ ràng trong mắt cô.
Cô không biết giá trị này được tính như thế nào, nên cũng không rõ giá trị của mình là bao nhiêu, nhưng cô nghĩ chắc là không quá thấp.
Sau khi làm xong hai bộ đề thi viết và đối chiếu đáp án, cuối cùng Lâm Y cũng thấy buồn ngủ, liền đóng kho đề, ngủ một giấc không lo nghĩ.
…
Nghỉ ngơi trọn một ngày đêm, hôm sau khi cô đi làm ca ngày, thấy lão Đỗ cũng đến, Lâm Y hơi ngạc nhiên: “Sao chú biết cháu đổi ca?”
Lão Đỗ vẫn gọi cô pha cho mình một ly “Tinh Tước”, uống xong mới nói: “Ta đến tìm Tào Đông, ông ta có ở đó không?”
Tào Đông là quản lý tầng một của Hoàn Tinh Lầu, có quen biết với lão Đỗ. Lão Đỗ cũng nhờ mối quan hệ với Tào Đông mà giúp Lâm Y vào làm pha chế ở đây.
“Có, nhưng tâm trạng quản lý Tào hôm nay không tốt lắm.” Lâm Y thay cho ông ly nước đá: “Chuyện đó điều tra thế nào rồi?”
Lão Đỗ lắc đầu, không trả lời câu hỏi của Lâm Y: ”Chú đi hỏi ông ta trước, ông ta có ở văn phòng chứ?”
Lâm Y cảm thấy lão Đỗ chắc chắn đã điều tra ra gì đó, nhưng có vẻ không định nói ngay với cô, vì thế cô nhìn ông một cái rồi nói: “Chắc là ở đó.”
Lão Đỗ liền đi qua, Lâm Y nhìn theo bóng lưng ông. Lúc này khách ở quầy bar rất ít, hơn nữa đều gọi những loại rượu thông thường, có người máy phục vụ tiếp đón, hai nhân viên pha chế nhàn rỗi liền tụm lại nói chuyện phiếm.
“Sao hôm nay quản lý Tào nổi giận vậy?”
“Có phải vì chuyện biến động nhân sự gần đây không?”
“Ai biến động?”
“Biến động nhân sự cấp cao của Hoàn Tinh chứ ai, lên cả tin tức hot rồi mà cậu không thấy à?”
“Vậy thì liên quan gì đến quản lý Tào?”
“Cậu không biết hai năm trước quản lý Tào được điều từ trên xuống sao? Lúc đó đã nghe nói ông ta sẽ trở về.”
“Bây giờ quay về chắc là… không dễ đâu?”
“Không biết, nhưng nghe tin đồn thì quản lý Tào hình như muốn hối hôn, mà vị hôn thê của ông ta lại có quan hệ thân thiết với cấp trên.”
“Oa!”
….
Lâm Y vừa lau ly vừa nghe chuyện, bỗng nhiên thiết bị đầu cuối cá nhân báo có tin nhắn mới. Cô mở ra xem, sau đó mặt không biểu cảm đóng lại, sắp xếp lại những chiếc ly trên quầy bar.
Tin nhắn là của lão Đỗ, con trai của một người bạn của quản lý Tào hôm qua bị bắt cóc. Thủ đoạn gây án của bọn bắt cóc gần như giống hệt những gì cô gặp tối hôm trước, cũng dùng thiết bị áp chế hệ thống, chỉ là loại dùng cho quân cảnh, vì người máy bên cạnh đứa trẻ ít nhất là cấp E+.
Lâm Y linh cảm rằng lão Đỗ gửi tin này cho cô là do quản lý Tào muốn gặp cô.
Quả nhiên, mười phút sau, người quản ca báo tin: Quản lý gọi cô lên văn phòng.
Lâm Y đặt bình lắc xuống, nói với đồng nghiệp bên cạnh một tiếng rồi rời quầy bar, đi về phía văn phòng. A Nguyên vẫn im lặng đi theo sau cô.
…
Trợ lý của Tào Đông đã đợi ở ngoài cửa văn phòng. Thấy Lâm Y, hắn ta cố ý nhìn A Nguyên một cái. Lâm Y bảo A Nguyên đợi ở ngoài cửa, trợ lý mới dẫn cô vào trong.
Trong văn phòng lạnh lẽo với phong cách kim loại, ngoài lão Đỗ và Tào Đông còn có tám người đàn ông vạm vỡ. Nhìn quần áo và khí chất của họ thì có thể đoán là vệ sĩ, trong đó có ba người là người sở hữu siêu cấp gen.
Không khí trong văn phòng rất căng thẳng. Ở đây vừa diễn ra một cuộc nói chuyện, hiện tại mọi người đều im lặng. Khi Lâm Y bước vào, tiếng bước chân của cô phá vỡ sự im lặng đó, khiến mọi người đều nhìn về phía cô.
Đây là lần đầu tiên Tào Đông gặp Lâm Y. Trước đó lão Đỗ đã giới thiệu Lâm Y vào làm việc ở Hoàn Tinh, ông chỉ dặn quản ca phỏng vấn, sau đó không hỏi gì thêm, đến cả Lâm Y là nam hay nữ ông cũng không biết. Hôm nay lão Đỗ đột nhiên đến tìm ông, nhắc đến Lâm Y, nhất thời ông còn không nhớ ra là ai.
Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là cũng có người dùng phương pháp tương tự để bắt cóc Lâm Y, nhưng cô đã tránh được. Với ông mà nói, đây có lẽ là đột phá duy nhất cho vụ việc hiện tại. Vì vậy sau khi tìm hiểu thông tin, ông đã có chủ ý và lập tức cho người gọi cô đến.
Khi cửa văn phòng mở ra, Tào Đông vừa nhìn thấy Lâm Y còn tưởng là một thiếu niên, đến khi cô đến gần ông mới phát hiện là một cô gái.
“Cô là Lâm Y à.” Tào Đông vừa nhìn Lâm Y vừa nói: “Tôi đã nghe nói về chuyện của cô tối hôm trước.”
Lâm Y đầu tiên nhìn lão Đỗ một cái, sau đó mới nhìn sang Tào Đông, khẽ gật đầu.
Hoàn Tinh tổng cộng có 101 tầng, Tào Đông là quản lý tầng một, đó chỉ là trên danh nghĩa. Thực tế ông quản bao nhiêu việc ở Hoàn Tinh thì Lâm Y không rõ, dù sao cô ở Hoàn Tinh cũng chưa gặp quản lý nào khác. Người đàn ông này nghe nói đã hơn 70 tuổi, nhưng dù là vóc dáng hay dung mạo đều được duy trì ở trạng thái đỉnh cao của tuổi 30.
Trong mắt Lâm Y, nguyên văn sinh mệnh của ông rất sáng, là một người sở hữu siêu cấp gen cực kỳ ưu tú.
Thái độ của Lâm Y khiến Tào Đông hơi ngạc nhiên. Tất cả những nhân viên mới lần đầu vào văn phòng ông, gặp ông đều có chút căng thẳng và dè dặt, đặc biệt là khi đối mặt với nhiều ánh mắt như vậy. Có người thậm chí đi đứng cũng trở nên cứng đờ.
Nhưng cô gái trước mặt này, vẻ bình tĩnh trên mặt cô không hề giả tạo. Sự trầm ổn và thong dong của cô khi đối diện với ông thật sự không giống với những người ở độ tuổi này.
Sau khi vào phòng, cảm xúc duy nhất dao động trên người cô chỉ là khi nhìn về phía lão Đỗ, trong mắt mang theo vài phần nghi hoặc.
Chỉ là đứa trẻ này lại là người bệnh gen. Nếu không xem qua hồ sơ của cô, Tào Đông có lẽ sẽ cho rằng cô là người sở hữu siêu cấp gen.