Trở về nhà Tần Dực, Khương Tô Mịch tắm rửa sạch sẽ xong, cô gửi cho Kỷ Trì Sâm một tin nhắn WeChat, nói với anh rằng ngày mai cô sẽ quay lại để thu dọn những thứ còn lại.

Ngay sau đó, Khương Tô Mịch nhận được câu trả lời từ Kỷ Trì Sâm.

“Được.”

Nhận được tin nhắn trả lời, Khương Tô Mịch ném điện thoại sang một bên, sấy tóc rồi đi ngủ.

Sau một đêm ngon giấc, Khương Tô Mịch rời giường gọi bữa sáng, dùng bữa xong, cô đang định đi xuống lầu thì chợt nhớ ra mỗi lần ra ngoài đều do tài xế nhà họ Kỷ chở.

Bây giờ cô không còn ở nhà họ Kỷ nữa.

Khương Tô Mịch không muốn làm phiền tài xế của công ty nên cô đem theo khẩu trang và kính râm mang lên rồi tự mình bắt taxi đến đó.

Cô xuống lầu đi ra khỏi tiểu khu, đang định mở ứng dụng taxi thì trông thấy một chiếc ô tô nhìn có chút quen mắt đậu cách đó không xa.

Khương Tô Mịch còn muốn nhìn xem biển số xe thì chiếc xe đó bất ngờ di chuyển và chạy tới trước mặt cô.

Cửa sổ bên ghế phụ được hạ xuống, Khương Tô Mịch nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Kỷ Trì Sâm đang ngồi ở bên ghế lái.

Kỷ Trì Sâm hiếm khi tự mình lái xe, hơn nữa anh còn có rất nhiều xe, đến mức Khương Tô Mịch không thể nhận diện hết những chiếc xe của anh.

Khương Tô Mịch khom lưng, hỏi anh: “Sao anh lại ở đây?”

Kỷ Trì Sâm đặt hai tay lên vô lăng, nghiêng đầu trả lời cô: “Không phải em muốn quay về thu dọn những thứ còn lại sao?”

Khương Tô Mịch cũng không khách sáo với anh, mở cửa và lên xe.

Có tài xế miễn phí, không sử dụng thì thật là uổng.

Sau khi thắt dây an toàn, Khương Tô Mịch hỏi anh: “Sao anh biết tôi sống ở đây?”

Kỷ Trì Sâm khởi động xe: “Tôi đoán.”

Mới là lạ.

Cái ngày mà Khương Tô Mịch rời khỏi nhà họ Kỷ thì anh đã biết cô đang ở cùng với Tần Dực rồi.

Khương Tô Mịch không suy nghĩ nhiều, cho rằng hôm qua Tần Dực đến đón cô, anh cũng đoán được việc cô ở trong nhà Tần Dực là chuyện hết sức bình thường.

Nhà họ Kỷ cách trung tâm thành phố không xa, băng qua cầu vượt, rẽ qua hai ngã tư sẽ đến một con đường nhỏ căn biệt thự ở phía trước.

Xe vừa rẽ vào làn đường, cách đó không xa Khương Tô Mịch nhìn thấy một bức tường hoa lớn màu trắng.

Kỷ Trì Sâm có vẻ đặc biệt yêu thích Đằng Băng Sơn, khu vườn của biệt thự rộng lớn như vậy, chỉ trồng duy nhất loại hoa đó, thậm chí từ trong khu vườn ra nó còn kéo dài, bao phủ ba bức tường bên ngoài, ngoại trừ lối vào phía trước.

Đằng Băng Sơn vốn là loài cây nở hoa quanh năm, hơn nữa được người làm vườn chăm sóc rất tốt nên biệt thự nhà họ Kỷ trừ khi có tuyết vào mùa đông thì hầu như lúc nào cũng được bao quanh bởi một biển hoa trắng xóa.

Lần đầu tiên Khương Tô Mịch đến đây cũng đã từng bị sốc.

Sau khi chạy qua bức tường hoa, xe tiến vào biệt thự, hai người ở gara tầng ngầm trực tiếp vào thang máy đi thẳng lên phòng khách tầng một.

Ngay khi cửa thang máy mở ra, Khương Tô Mịch đã nhìn thấy cha và mẹ Kỷ ở ngoài cửa.

Khương Tô Mịch buột miệng nói: “Ba, mẹ.”

Ngẫm lại cảm thấy không đúng, cô liền cúi đầu sửa lại: “Dì, chú."

Bà Kỷ choàng tay qua vai cô và nói: “Vẫn gọi là mẹ đi, mẹ có thể không cần có đứa con trai đó.”

Kỷ Trì Sâm: “...”

Bà Kỷ kéo cô ngồi vào sofa: “Sáng nay mẹ đã nhờ đầu bếp làm bánh ngọt cho con, đó là bánh su kem mà con thích ăn.”

Sau khi đưa bánh cho Khương Tô Mịch, bà Kỷ lại hỏi cô: “Con đã tìm được nhà chưa?”

Ngay khi Khương Tô Mịch vừa định nói cô đã tìm được nhà, sự trợ giúp Buff bỗng phát huy hiệu lực: “Con đang sống trong nhà của người đại diện.

Khương Tô Mịch thực sự muốn lôi cái người đã tạo ra Buff hỏi xem rốt cuộc có phải nó được kích hoạt sẵn thời gian không! Tốt nhất cô nên tìm băng dính để bịt miệng nó trước.

Thấy bà Kỷ muốn nói gì, Khương Tô Mịch nhanh chóng đứng dậy và kéo Kỷ Trì Sâm đi: “Con thu dọn đồ đạc trước.”

Trên đường đi tới phòng để quần áo, Kỷ Trì Sâm lại hỏi cô: “Em đã tìm được nhà chưa?”

Trước mặt Kỷ Trì Sâm, Khương Tô Mịch không có ý định che giấu, lắc đầu: “Tôi định quay xong chương trình tạp giải trí sẽ tìm nhà, trước hết thì tôi sẽ ở nhà Tần Dực một thời gian.”

Kỷ Trì Sâm nhướng mày: “Em xác định là cái phòng mini của cô ấy có thể chứa được hết đồ của em?”

Khương Tô Mịch không phục nói: “Sao gọi là căn phòng mini, nó rộng 100 mét vuông và có ba phòng ngủ đấy!!”

Nói xong, Kỷ Trì Sâm đẩy cửa phòng quần áo ra: “Ồ, vậy em có thể vứt bỏ một số bộ đồ được không?”

Khương Tô Mịch liếc nhìn phòng thay đồ, quần áo chất thành đống thậm chí cô không thể nhìn thấy đầu mình.

Thật không thể vứt được mà.

Cho dù không thể nhét được hết vào vali, nhưng cô vẫn không thể vứt chúng được.

Chưa kể ngoài những món đồ trong tủ đựng quần áo, cô còn có nhiều món đồ linh tinh khác.

Trước khi kết hôn, hai người đã phân chia về vốn lưu động và bất động sản một cách rõ ràng, nhưng bất cứ thứ gì cô mua sau khi kết hôn đều thuộc về cô, bất kể đó là dùng tiền của ai.

Khương Tô Mịch chưa bao giờ nghĩ sẽ khách khí với Kỷ Trì Sâm.

Đặc biệt vào lúc này, Khương Tô Mịch thậm chí bắt đầu hối hận vì đã không dùng tiền của Kỷ Trì Sâm để mua cho mình một căn biệt thự.

Sau khi đứng tại chỗ suy nghĩ một lúc, Khương Tô Mịch không chịu thua mà nói: “Tôi có thể chia ra từng bộ mà không bỏ bất kỳ quần áo nào!”

Nói xong, cô tự tin bước vào phòng để quần áo.

Kỷ Trì Sâm cũng rất phối hợp, anh gọi mấy người hầu bưng mấy thùng giấy carton lớn đi theo sau cô, họ dường như là rất thành tâm thành ý mà giúp cô đóng gói đồ đạc.

Trong phòng, quần áo theo mùa được sắp xếp gọn gàng trước, Khương Tô Mịch không chớp mắt nói: “Quần áo theo mùa không thể chia thành từng phần được, đều phải cùng một bộ.”

Kỷ Trì Sâm gật đầu, yêu cầu người hầu thu dọn toàn bộ quần áo.

Sắp xếp xong những bộ quần áo theo mùa, tiếp theo là quần áo dày dành cho mùa thu đông.

Quần áo thu đông khác với quần áo mùa hè, một bộ thường chiếm rất nhiều diện tích.

Khương Tô Mịch sờ vài cái, nói: “Cái này có màu sắc thật đặc biệt.” Cô lại chạm vào chiếc áo kia và nói: “Cái này có kiểu dáng thật đẹp.”

Cô sờ soạng rất lâu nhưng đều không muốn từ bỏ một món đồ nào.

Mẹ yêu tất cả các con.

Khương Tô Mịch thường tuân thủ một đạo lý là khi gặp khó khăn nếu không thể giải quyết được thì nên đi vòng qua nó trước.

Vì vậy, cô quyết định đặt bộ quần áo thu đông mà cô không thể vứt bỏ được, đi vào trong đóng gói những bộ quần áo khác, sau đó nhìn xem còn chỗ trống không mới đem quần áo thu đông gấp vào.

Đi lên phía trước, bên trong có mấy tủ quần áo lớn, treo toàn là hàng cao cấp.

Có mấy bộ quần áo thông thường, cũng có những bộ lễ phục trang trọng.

Khương Tô Mịch che mắt lại, trực tiếp lướt qua.

Không được, không thể không có mấy bộ Haute Couture.

Nếu không có mấy bộ trang phục cao cấp này, về sau có thường xuyên tham gia các sự kiện cô sẽ mặc gì?

Kỷ Trì Sâm nhìn những hành động của cô, khóe môi cong lên, đi theo phía sau cô.

Khương Tô Mịch đi khắp phòng một vòng, cũng không thể chọn ra thứ mình không cần dùng đến.

Chưa kể giày dép, túi xách.

Cuối cùng, Khương Tô Mịch ngồi xuống tấm thảm nhung mềm mại trước phòng thử đồ, sờ sờ chiếc túi phiên bản giới hạn trước mặt: “Làm sao tôi có thể chọn được? Sao tôi có thể từ bỏ chúng được?!”

Có người phụ nữ nào có thể làm được điều đó?

Kỷ Trì Sâm ngồi ở trên ghế sô pha bên cạnh, anh cảm thấy cô thật đáng yêu, nhịn không được mà xoa đầu cô.

Khương Tô Mịch đang đắm chìm trong nỗi buồn nên cô không phát hiện hành động của anh.

Một lúc sau, Kỷ Trì Sâm mới nói: “Khoan hẳn dọn đi, đợi tìm được nhà rồi chuyển.”

Bà Kỷ cảm thấy hai người đã ở lâu trong phòng chưa ra ngoài, muốn vào xem, tình cờ nghe được câu này, bà liền đi tới nói giúp: “Đúng vậy, nhà Tần Dực làm sao có thể chứa được hết đồ đạc của con.”

“Con hãy nhìn xem, những chiếc túi haute couture phiên bản giới hạn này, con thực sự không cần chúng sao?”

Khương Tô Mịch tỉnh táo lại và nói: “Không ổn.”

Hai người họ đều đã ly hôn.

Bà Kỷ cau mày: “Có cái gì không ổn”

Cô nhìn về phía Kỷ Trì Sâm, nói: “Kỷ Trì Sâm, anh dọn ra đi.”

Kỷ Trì Sâm: “... Nhưng đây không phải là nhà tôi?” ( truyện trên app T Y T )

Bà Kỷ dùng cùi chỏ đẩy chồng mình, nói: “Đi, để cho nó thu dọn đồ đạc, đưa nó cùng đồ đạc ra khỏi nhà.”

Khương Tô Mịch biết bà Kỷ không hề nói đùa, bà thực sự sẽ đuổi Kỷ Trì Sâm ra ngoài, cô vội vàng khuyên can bà: “Đừng đừng đừng, trước hết con sẽ sống ở đây, đợi tìm được nhà con sẽ chuyển ra ngoài.”

Lúc đó bà Kỷ mới đồng ý.

Mọi người từ phòng để quần áo bước ra ngoài, sau đó cùng nhau ăn trưa rồi cha mẹ Kỷ mới rời đi.

Kỷ Trì Sâm bảo người hầu thu dọn đồ đạc của mình ra khỏi phòng chính, giao phòng chính cho Khương Tô Mịch.

Sau khi thu dọn đồ đạc lần nữa, cả hai lại rơi vào im lặng.

Khương Tô Mịch chọc chọc cây kem, không nói lời nào.

Kỷ Trì Sâm lấy cây kem đang chảy trong tay cô, đưa cho cô một cây khác: “Nếu em không muốn nhìn tôi, tôi có thể đến sống ở căn hộ cạnh công ty.”

Khương Tô Mịch hưng phấn ngẩng đẩu lền: “Thật sao? Tài xế bây giờ còn ở đó không? Anh ấy sẽ đưa anh đi à? Tôi giúp anh thu dọn đồ đạc nha.”

Bởi vì cô bị đuổi ra ngoài cũng tự nguyện ra ngoài ở.

Bản chất hai câu chuyện là khác nhau.

Kỷ Trì Sâm: “?”

Cuối cùng, Kỷ Trì Sâm thu dọn hành lý, dự định chuyển đến căn hộ bên cạnh công ty trong hai tháng.

Trước khi lên xe, Kỷ Trì Sâm vẫn muốn hỏi Khương Tô Mịch tại sao cô lại muốn ly hôn.

Anh thực sự không rõ lắm.

Nhưng khi tài xế đặt hành lý lên xe, Kỷ Trì Sâm quên mất mình muốn làm gì.

Khương Tô Mịch đứng ở cửa, vui vẻ vẫy tay với anh: “Nếu không có chuyện gì thì đừng trở về mà nếu có chuyện gì tốt thì đừng quay lại đây!”

Kỷ Trì Sâm bất lực nhìn cô, luôn cảm thấy mình chưa làm gì cả.

Nhưng nếu có anh cũng không thể nhớ nổi.

Sau khi Kỷ Trì Sâm rời đi, Khương Tô Mịch vui vẻ gọi tài xế đưa cô về nhà Tần Dực.

Tần Dực tan tầm trở về, nhìn thấy Khương Tô Mịch đang thu dọn đồ đạc, cô đặt chìa khóa xuống, nói: “Em đi đâu vậy? Tìm được nhà rồi?”

Khương Tô Mịch đem quần áo gấp lại từng cái một: “Em sẽ trở về biệt thự để ở, còn Kỷ Trì Sâm thì dọn đến sống ở căn hộ gần công ty Kỷ Thụy rồi.”

Tần Dực không thể tin được: “Em đuổi Kỷ tổng ra khỏi nhà?!”

Khương Tô Mịch ngẩng đầu ra khỏi vali: “Sao có thể? Anh ấy tự nguyện làm vậy mà.”

Tần Dực: “...”

Nó trông không giống lắm.

Hai người họ, có vẻ như đang đóng kịch cô vợ bá đạo và tổng tài bé nhỏ.

Trong những ngày nghỉ ngơi này, Tần Dực không sắp xếp cho Khương Tô Mịch bất kỳ lịch trình nào khác.

Kỷ Trì Sâm cũng giữ lời hứa, một lần cũng chưa quay trở về.

Khương Tô Mịch vui vẻ trải qua ba ngày nghỉ phép ở nhà.

Chớp mắt đã đến lúc ghi hình lần thứ hai.

Sáng sớm, Khương Tô Mịch bị Tần Dực gọi điện đến đánh thức, dặn dò cô không được đến muộn.

Kỷ Trì Sâm tới muộn cũng không sao, nhưng nếu cô đến muộn, khẳng định sẽ bị mắng thành hot search.

Khương Tô Mịch liền đáp ứng, sau khi cúp điện thoại cô đứng dậy, tắm rửa chuẩn bị ra ngoài.

Trước khi rời đi, quản gia đưa cho cô một cái túi: “Phu... Khương tiểu thư, thiếu gia nói cậu ấy không có thời gian ăn sáng nên nhờ đầu bếp ở nhà làm một cái cho cậu nhờ cô mang qua, xin thứ lỗi vì đã làm phiền cô.”

Khương Tô Mịch nhận lấy chiếc túi và nói: “Được.”

Chỉ là thuận tiện mà thôi, Khương Tô Mịch không từ chối.

Sau khi bước ra khỏi biệt thự, Khương Tô Mịch lên xe bảo mẫu đã đợi sẵn ở bên ngoài, xuất phát đến biệt thự của tổ chương trình.

Biệt thự ở vùng ngoại thành nên có chút xa, Khương Tô Mịch tranh thủ ở trên xe chợp mắt một chút.

Vừa đúng lúc thức dậy xe cũng vừa tới.

Thật trùng hợp, Kỷ Trì Sâm đến ngay phía sau cô.

Bởi vì có đôi chân dài nên bước đi nhanh nhẹn, cả hai gặp nhau ở cửa biệt thự.

Khương Tô Mịch đưa túi cho Kỷ Trì Sâm: “Bữa sáng.”

Kỷ Trì Sâm nhận lấy, hai người cùng nhau bước vào biệt thự.

Buổi phát sóng trực tiếp đã bắt đầu từ nửa giờ trước, khách mời cũng gần như đã đến đông đủ, chỉ còn thiếu Dương Mạn.

Khương Tô Mịch vừa bước vào, liền phát hiện đã thấy Từ Lam và Sở Tri đang ngồi trên cùng một chiếc ghế.

Cô nhớ lần đầu tiên hai người gặp nhau, cả hai đều cố gắng ngồi cách xa nhau nhất có thể.

Chờ Kỷ Trì Sâm ăn xong bữa sáng, Dương Mạn cũng vừa lúc tới.

Cô luôn miệng nói xin lỗi mọi người: “Xin lỗi, tối qua tôi có việc, đi suốt đêm, sáng sớm thì gặp kẹt xe vào giờ cao điểm.”

Vì bận việc, hay là đi suốt đêm chạy, mọi người cũng không ai nói gì.

Sau khi mọi người tập trung lại, đạo diễn công bố chủ đề hôm nay.

Tùy cơ phối hợp hẹn hò.

Các cô gái sẽ bốc thăm chọn ngẫu nhiên một khách mời nam, sau đó cả hai sẽ cùng nhau hẹn hò trong ngày hôm nay.

Đó có thể là chồng cũ của bạn, hoặc có thể là một người khác.

Gọi một cách hoa mỹ, thì chính là hãy trải nghiệm khả năng mới.

Thực chất, tổ chương trình muốn gây sự chú ý và tăng thêm sự hưng phấn cho người xem.

Trước khi mời các khách mời, ê kíp chương trình đã nghiên cứu, xác minh với nhóm nghệ sĩ, xác định một số khách mời đang trong giai đoạn hậu ly hôn và danh sách chỉ được chốt khi họ chưa gặp được đối tượng mới.

Nếu trong lần hẹn hò này, ai đó khơi dậy tia lửa mới làm cho người yêu cũ của mình trở nên ghen tị, thì bạn không cần phải lo lắng cho cả mùa giải sau, đạo diễn thậm chí còn đã nghĩ đến những thuật ngữ tìm kiếm sẽ trở nên hot trên mạng rồi. - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙

Những vị khách có mặt đều ngạc nhiên trước sự sắp xếp này, nhưng đều ở trong giới, suy nghĩ một chút thì cũng hiểu rõ hoạt động này có ý gì.

Sau khi đạo diễn thông báo xong, các nhân viên mang ra một chiếc hộp đen.

Dịch Tư Ân cười nói: “Vậy tôi bóc trước nhé.”

Bước tới, thò tay vào hộp và rút ra một mảnh giấy.

Dịch Tư Ân mở ra xem, sau đó đem tờ giấy hướng vào màn hình: “Tôi bóc trúng anh Kỷ.”

Tôn Cảnh Minh nghe thấy liền nhìn sang Kỷ Trì Sâm.

Mà Kỷ Trì Sâm đang nhìn về phía Khương Tô Mịch.

Bình Luận: “Thật kích thích quá nha!”

Khương Tô Mịch nhìn thấy Kỷ Trì Sâm là người đầu tiên bị bắt đi, nói chuyện vui vẻ với Từ Lam sau đó rời đi, cô đến chiếc hộp và rút ra một tờ giấy.

Kết quả bóc trúng Sở Tri.

Người xem hít hà một hơi.

Mọi người đều có thể cảm nhận được bầu không khí kỳ diệu giữa Từ Lam và Sở Tri.

“Kích thích quá đi, kích thích quá đi.”

“Vừa rồi Tôn Cảnh Minh và Kỷ Trì Sâm có nhìn nhau không?”

“Liệu Từ Lam và Khương Tô Mịch có từ mặt nhau vì Sở Tri không?”

Sau Khương Tô Mịch, Từ Lam cùng Dương Mạn bước lên rút thăm.

Từ Lam bóc trúng Thôi Bình Đào, Dương Mạn bóc trúng Tôn Cảnh Minh.

Đạo diễn rất hài lòng với điều này.

Không một cặp đôi cũ được ghép với nhau, hoàn toàn đã bị xáo trộn.

Sau khi buổi bốc thăm kết thúc, một số cặp khách mời đã lên xe do ban chương trình sắp xếp, từng cặp xuất phát riêng rẽ.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play