Dưới cái nhìn chằm chằm của mọi người, chương trình 《Bắt đầu lại》 cuối cùng cũng chính thức được ghi hình.
Để đảm bảo lượng người xem tổ chương trình áp dụng hai hình thức là phát sóng trực tiếp và ghi hình. Sáu tập đầu mỗi tập quay trong hai ngày một đêm, sau đó nghỉ ba ngày, sáu tập tiếp được áp dụng theo hình thức du lịch chậm phổ biến. Bốn đội khách sẽ đến châu Âu du lịch, hơn nữa trong hành trình sẽ có những vị khách bí ẩn tham gia.
Tổ chương trình dự định sẽ cho những cặp vợ chồng đã ly hôn gặp lại nhau, tiếp xúc hòa hợp một đoạn thời gian, để mỗi người phải suy nghĩ về cuộc hôn nhân của mình, cho đến cuối chương trình xem họ có còn lựa chọn quyết định ly hôn như lúc đầu hay không.
Thứ phổ biến nhất trên thị trường hiện giờ là các chương trình tạp kỹ lãng mạn, đài truyền hình tổ chức chương trình liên quan đến ly hôn chủ yếu là muốn thử xem có thể mở ra một con đường mới hay không. Đồng thời vì có sự đầu tư của tập đoàn Kỷ Thụy, họ cũng bỏ ra không ít tiền để mời khách quý đến tham gia.
Chỉ riêng hai cặp đôi Từ Lam và Dịch Tư Ân đã khiến mọi người đủ thích thú rồi. Việc hai cặp đôi kết hôn trước đây ai ai cũng biết, nhưng sau này ly hôn họ lại chưa từng nhắc đến nguyên nhân. Đặc biệt là Từ Lam và tình đầu của cô, lúc đó đã gây ra rất nhiều đồn đoán.
Đáng tiếc qua nhiều năm rồi nhưng Từ Lam vẫn không hề nhắc đến lý do ly hôn, dù thế nào cũng không cạy được miệng cô. Mọi người đều bàn tán sôi nổi về lý do ly hôn của hai cặp đôi này.
Chưa kể còn có cặp đôi Khương Tô Mịch và Kỷ Trì Sâm, tin đồn kết hôn hai năm nay của họ vẫn chưa xác thực, vừa được xác thực liền quẳng ra một bản thông báo ly hôn rồi.
…
Biệt thự ở sáu tập đầu đều được chọn ở ngoại ô thành phố Hoa, có phong cảnh đẹp và yên tĩnh. Ngày ghi hình, người đến đầu tiên là Dương Mạn, khi cô đến vẫn chưa có ai nên muốn tìm một nơi cất hành lý trước. Khi cô đang nghĩ xem nên đặt ở sau cửa hay bên cạnh thang máy thì nhìn thấy Dịch Tư Ân đến.
Hai người chào hỏi nhau xong rồi cùng đặt hành lý sang bên cạnh thang máy, chút nữa cũng tiện mang lên lầu. Ngay sau đó, Tôn Ảnh Minh đến, trước khi vào còn cùng các nhân viên bên ngoài chào hỏi. Dịch Tư Ân nghe thấy tiếng động liền quay đầu, hai người nhìn nhau từ xa, trong mắt ẩn chứa những cảm xúc khiến người bên cạnh không thể hiểu được.
Một lúc lâu, hai người nhìn nhau mỉm cười rồi thu hồi ánh mắt. Khán giả xem buổi phát sóng trực tiếp đều không nhịn được mà ra sức bình luận:
[Tại sao vừa đến đã ngọt như vậy.]
[Cặp đôi này nhất định vẫn còn tình cảm!]
[Huhuhu, tôi biết ngay cặp đôi của chúng ta là như vậy mà, không hề giả.]
Mọi người vẫn chưa đến đủ nên điện thoại cũng chưa bị tịch thu. Dịch Tư Ân lén lấy điện thoại ra xem, cô hài lòng đặt điện thoại xuống sau khi thấy tấm ảnh chụp bão bình luận mà quản lý vừa gửi cho cô.
Cô quả thực vẫn còn được mọi người quan tâm, nhưng cũng không bằng được với lúc trước, nếu không cọ nhiệt để tăng độ nổi tiếng hoặc không có được tác phẩm tốt thì có lẽ không qua mấy năm nữa cô sẽ bị lãng quên trong giới giải trí này mất.
Tôn Ảnh Minh cũng đối mặt với tình cảnh giống cô hiện tại. Việc tạo ra tác phẩm tốt thì nói vẫn dễ hơn làm. Vì vậy cả hai đã hẹn trước đến chương trình này cùng nhau phát đường thể hiện tình cảm, cứu vãn độ nổi tiếng.
…
Tôn Ảnh Minh cất xong hành lý, rất tự nhiên mà ngồi xuống bên cạnh Dịch Tư Ân, đưa cho cô một miếng táo: “Ăn không?”
Dịch Tư Ân đón lấy và nói: “Cảm ơn.”
Ba người cùng ngồi nói chuyện. Chủ đề không biết thế nào lại chuyển đến bức ảnh tuyên truyền họ chụp cùng nhau. Dương Mạn nhớ đến cảnh tượng ngày hôm đó: “Đều rất lâu không gặp rồi, hôm đó quả thật rất xấu hổ.”
Dịch Tư Ân đồng tình với cô: “Đúng vậy, thật ngưỡng mộ cặp đôi tổng giám đốc Kỷ, ít nhất anh ấy không phải xấu hổ.”
“Chắc có thể là tổng giám đốc Kỷ quá bận nên không có thời gian đến chụp.”
Không ngờ vừa dứt lời, giọng đạo diễn từ ngoài màn hình truyền đến: “Không phải, là vì trong nhà Tô Mịch có chuyện, còn tổng giám đốc Kỷ vẫn có thể sắp xếp được thời gian.”
Dịch Tư Ân cười không được tự nhiên: “Thì ra là vậy à.” Đạo diễn đã quay qua nhiều chương trình như vậy rồi, còn không nhìn ra chút tâm tư này của Dịch Tư Ân sao. Phải biết rằng Kỷ Trì Sâm đầu tư cho chương trình này cũng bởi vì có Khương Tô Mịch. Đương nhiên sự việc rõ ràng này đã bị bóp chết ngay từ trong nôi dưới lời nói uyển chuyển của Khương Tô Mịch. - Flames team t.y.t
[Vậy mà Khương Tô Mịch không đến?]
[Ai không đến cũng được, dù sao nhìn hai người họ không giống có tình cảm tốt.]
[Trong nhà có việc? Việc này không phải đã hẹn trước thời gian hết rồi sao, đúng là không kính nghiệp còn viện cớ.]
Ngay sau đó, Từ Lam cũng tới rồi.
Cùng với sự xuất hiện của cô, bão bình luận tăng vọt, còn thêm các loại bình luận tiếp ứng, khiến tổ chương trình cảm nhận được chân thật lưu lượng của cô.
Từ Lam mỉm cười chào mọi người, đặt hành lý sang một bên rồi ngồi xuống ghế sô pha. Từ Lam vừa ngồi xuống thì Khương Tô Mịch đến.
Cô vừa xuất hiện trên màn hình, lượt bình luận so với Từ Lam vừa rồi quả thực không phân cao thấp, tốc độ làm mới rất nhanh. Chỉ là 90% số bình luận là đang mắng chửi cô mà thôi. Từ Lam quay qua nơi có tiếng động thấy là Khương Tô Mịch, liền giơ tay lên chào hỏi với cô.
Sau thông báo chính thức, Từ Lam biết được cô gái hôm đó giúp cô mượn băng vệ sinh cũng tham gia chương trình. Cùng trong giới giải trí, Từ Lam đã sớm nghe nói đến Khương Tô Mịch rồi, chỉ là họ chưa từng cùng nhau xuất hiện bao giờ. Sau khi Khương Tô Mịch để hành lý xong, Từ Lam lại đứng dậy gọi cô ngồi xuống bên cạnh mình.
[Hai người họ quen nhau sao? Quan hệ còn có vẻ rất tốt nữa.]
[Lam Lam tránh xa cô ta ra một chút!]
Dương Mạn thay người xem hỏi ra thắc mắc trong lòng: “Hai người quen nhau sao?” Từ Lam không phủ nhận đáp: “Có quen.” Nếu đổi lại là người khác, có lẽ sẽ vạch rõ ranh giới với Khương Tô Mịch để tránh bị liên lụy.
Nhưng người đi được đến địa vị hiện tại như Từ Lam đã không còn để ý chút việc này nữa. Dù có bôi nhọ thế nào cũng không thể lay đổ được vị trí của cô. Khương Tô Mịch ngồi xuống bên cạnh Từ Lam, theo trình tự mà chào hỏi mọi người.
Không chỉ những nhân viên của tổ công tác, còn cả những người đang xem trực tiếp, tất cả đều bị vẻ đẹp của hai người làm cho choáng váng.
[Vẻ đẹp của bên này so với bên kia dường như không cùng một tiêu chuẩn mà.]
[Thật không muốn thừa nhận nhưng Khương Tô Mịch đẹp quá đi mất.]
[Người khác đều có vẻ đẹp riêng của mình, còn tôi thì chỗ nào cũng xấu như nhau QAQ.]
Rất nhanh, Sở Tri và Thôi Bình Đào cũng cùng nhau xuất hiện. Hai người gặp nhau trên đường nên cùng nhau tiến vào. Hai người vừa đến, Dương Mạn và Từ Lam có chút mất tự nhiên. Nhưng sau khi cất hành lý xong hai người đều lần lượt ngồi xuống nơi cách xa với vợ cũ của mình. Cùng với sự xuất hiện của họ, căn biệt thự vốn ngập tràn tiếng trò chuyện vui vẻ liền yên tĩnh hơn rất nhiều.
[Bây giờ có thể xác nhận tôi đang xem một chương trình về ly hôn rồi.]
[Cứu mạng… Xấu hổ quá đi thôi.]
[Nói gì đó đi chứ, xin các người đó.]
Khương Tô Mịch ôm gối ngồi trên sô pha cũng không nói lời nào. Cô rất rõ ràng mục đích của bản thân khi đến với chương trình này. Chỉ là sống qua ngày mà thôi.
Nhưng cô lại phát hiện ra một điều, Từ Lam và Sở Tri đều lén lút nhìn đối phương rất nhiều. Cũng như thể có thỏa thuận ngầm, không thì sao có thể nhìn trộm nhiều lần như vậy mà ngay cả một lần chạm mắt cũng không có. Tôn Ảnh Minh thật sự không chịu nổi bầu không khí ngượng ngùng này liền lên tiếng: “Phong cảnh gần đây khá đẹp.”
Dịch Tư Ân nhanh chóng tiếp lời, sau đó mọi người lại bắt đầu trò chuyện. Chỉ là Từ Lam và Sở Tri là không nói chuyện với nhau. Thôi Bình Đào và Dương Mạn cũng vậy. Sau khi trò chuyện vài câu, mọi người đều đứng lên đi đến sân trong biệt thự. Sau khi mấy người đi dạo một vòng trong sân vườn rồi trở lại trong phòng, lúc này Kỷ Trì Sâm mới tới.
Trên tay anh cầm một chiếc áo vest, rõ ràng là vừa rời công ty đã tới đây. Một khoảng thời gian không ở công ty, có rất nhiều việc cần anh xử lý. Dù anh đến muộn gần một tiếng, đạo diễn cũng không dám yêu cầu anh xin lỗi, ngay cả nhắc đến cũng không dám, lập tức nói: “Được rồi, mọi người đã đến đông đủ, tôi tuyên bố, bây giờ chính thức bắt đầu.”
Các khách mời khác cũng lên tiếng xoa dịu bầu không khí: “Đến vừa đúng lúc hahaha.” Vốn là Khương Tô Mịch không định lên tiếng, nhưng trong đầu cô lại vang lên một giọng nói: “Buff EQ thấp đã được kích hoạt.” Còn chưa kịp nghĩ gì thêm, cô liền nghe thấy giọng của chính mình phát ra: “Anh ấy đến muộn rồi.”
Khi cô ý thức được mình vừa nói gì, Khương Tô Mịch thiếu chút nữa không nhịn được mà che miệng lại. Đây là âm thanh mà cô nghe thấy khi tỉnh lại sau giấc mơ vào hôm đó, thế mà lại là thật? Cho nên giấc mơ đó… Khương Tô Mịch lại một lần nữa vui mừng vì khi đó cô đã quyết định ly hôn.
Đạo diễn:...
Các khách mời:...
Khán giả:...
[6….]
[Ngầu thật, thật sự rất dũng cảm.]
[Nhưng mà Kỷ Trì Sâm đến muộn là sự thật nha, cô ấy cũng không nói sai.]
[Cô ấy không nói sai, chỉ là EQ quá thấp mà thôi.]
Hiện trường rơi vào sự yên lặng kỳ dị. Kỷ Trì Sâm dường như không mấy để tâm, anh chậm rãi nói xin lỗi: “Thật sự phải xin lỗi mọi người, công việc ở công ty hơi nhiều.” Đạo diễn vội nói: “Không sao không sao, nào chúng ta bắt đầu thôi.”
Mọi người chia ra, khách mời nam đứng một bên, khách mời nữ đứng một bên, Tôn Ảnh Minh và Dịch Tư Ân đứng ở giữa. Kỷ Trì Sâm liếc nhìn Khương Tô Mịch bị Dương Mạn và Từ Lam kẹp vào giữa vẫn còn đứng cùng khách mời nam ở bên kia.
…
Chương trình chính thức bắt đầu, tổ chương trình đã tịch thu điện thoại của các khách mời rồi đưa lại cho mỗi người một bộ công cụ. Đạo diễn cầm loa lên nói: “Mọi người lúc nãy cũng dạo qua sân vườn rồi đúng không, chắc cũng thấy trong sân có rất nhiều chỗ cần dọn dẹp. Vậy nên việc đầu tiên của hôm nay chính là đi dọn dẹp vườn hoa.”
Tổ chương trình phát cho mỗi đôi từng là vợ chồng trước đây công cụ giống nhau, ý muốn họ cùng làm với nhau. Mọi người nhận công cụ của mình rồi đi đến vườn hoa. Quả nhiên phương pháp của chương trình rất có hiệu quả, hai cặp đôi Từ Lam và Dương Mạn vừa rồi vẫn còn ngại ngùng nhờ sự hợp tác làm việc này mà tự nhiên hơn rất nhiều, tuy chỉ nói một hai câu nhưng sự xấu hổ vừa rồi quả thực đã bị phá vỡ rồi.
Dịch Tư Ân sau khi quét hết lá rụng vào đồ hót rác, đang định đi đến đổ vào thùng rác, không ngờ chưa đi được hai bước dưới chân vấp phải một cành cây, lá cây bị bay tứ tung ra ngoài mà cô cũng suýt nữa té ngã.
Tôn Ảnh Minh gần như ngay lập tức ném chổi chạy lại đỡ người: “Không sao chứ, sao em lại không cẩn thận như vậy?” Dịch Tư Ân cúi đầu: “Không sao, chỉ là lá bị rơi hết rồi…”
Tôn Ảnh Minh đỡ cô ngồi qua một bên: “Để tôi quét, em đâu có biết làm những việc này.” Nói xong anh đi đến nhặt chổi của Dịch Tư Ân lên bắt đầu quét lại chỗ lá rơi. Khu bình luận tất cả đều đang nhao nhao lên vì được phát đường.
[Ai mà biết tôi lại được phát đường ở một chương trình về chủ đề ly hôn thế này chứ.]
[Cục dân chính đã chuyển đến đây rồi, nhanh chóng kết hôn lại cho tôi!]
[Lúc trước hai người họ rốt cuộc là tại sao lại ly hôn vậy, tôi thực sự rất tò mò.]
Khương Tô Mịch chỉ liếc nhẹ, không để ý đến động tĩnh ở bên đó. Cô và Kỷ Trì Sâm được xếp đến tỉa cành hoa, hai người đứng ở hai đầu của dải hoa, trầm mặc tỉa cành.
[Nhìn xem, hai người họ không hề nói với nhau câu nào.]
[Cười chết thôi, giữa hai người họ là dải hoa sao, phải là dải ngân hà mới đúng.]
Dải hoa là một đường thẳng, hai người vừa đi vừa tỉa, cuối cùng vẫn đụng nhau tại chính giữa. Khương Tô Mịch chỉ liếc qua vạt áo của Kỷ Trì Sâm, thậm chí còn không ngẩng lên nhìn anh một cái. Kỷ Trì Sâm cầm kéo làm vườn, ung dung cắt đứt một cành hoa.
“Tôi không biết.”
Khương Tô Mịch sửng sốt một lúc mới nhận ra anh đang trả lời cô về lý do ly hôn, hôm đó cô đã nói anh còn biết rõ hơn cô.
Khương Tô Mịch quay đầu lại nhìn anh. Vừa hay nhìn thấy ánh nắng chiều cuối hè chiếu tới từ sau người anh. Anh có dáng người cao và thẳng tắp, mặc vest đứng tỉa hoa không những không gây cảm giác lạc lõng mà còn khiến anh trông như một quý ông đang chăm sóc vườn hoa của mình trong một chiều rảnh rỗi.
Đồ cặn bã, chó đội lốt người!
Còn nói không biết? Anh ta vẫn cho rằng cô không biết gì sao? Khương Tô Mịch thu lại ánh mắt, hung hăng dùng lực cắt đứt một cành hoa. Cô dùng lực mạnh đến nỗi mọi người đều nghe thấy tiếng kéo cô cắt, quay lại nhìn về hướng cô. Khương Tô Mịch nở một nụ cười tao nhã: “Tay trơn quá.” Kỷ Trì Sâm cắt xuống một cành hoa một cách gọn gàng, khóe môi thẳng khẽ nhếch lên một chút.
[Bây giờ là trơn tay, một lúc nữa có phải là cô ta sẽ làm nũng để người khác cắt giúp không?]
[Đợi đã, có phải Kỷ Trì Sâm vừa cười không?]
[Tôi cũng nhìn thấy, Kỷ Trì Sâm cười rồi.]
[Có gì nói đó, hai người đứng cùng nhau rất hợp, bầu không khí thật tuyệt vời!]
[Người mê sắc đẹp như tôi đây có chút nổi loạn, tôi muốn đẩy thuyền cặp này…]