Sau khi nhận được lời hứa của hai người, cuối cùng cha Lộ cũng yên tâm, trên mặt lộ ra nụ cười rồi nằm xuống giường. Chỉ là còn chưa vui vẻ được bao lâu, lại thấy ông mạnh mẽ ngồi dậy trên giường, sau đó trừng tròn mắt nhìn về phía Lộ Đinh giống như là đột nhiên nhớ ra gì đó: “Bé cưng, con nghĩ kỹ xem nên nói chuyện này với mẹ con thế nào?”
Bây giờ đầu óc Lộ Đinh đang mơ hồ, cậu cảm giác như sau lưng mình sắp bị Mạnh Vân Trình nhìn thấu, bây giờ còn để ý cái gì khác. Cậu mơ hồ vâng một tiếng, cha Lộ thở dài nói: “Ôi chao, bên mẹ con cha không giúp được gì, nếu không thì sau hôm nay con cứ dẫn Tiểu Mạnh đến trước mặt mẹ con dạo chơi đi, cho mẹ cảm thấy thằng bé…?”
“...” Lộ Đinh thở dài, sao cha cậu lại nghĩ nhiều hơn đương sự như cậu.
Mà Mạnh Vân Trình lại cảm thấy cách này của cha Lộ thật sự đã giúp anh rất nhiều. Sau khi ra khỏi phòng bệnh, anh không nói hai lời mà bắt lấy cổ tay Lộ Đinh, không nói một lời, cứ như vậy im lặng đưa người tới cầu thang.
“Lời kia của em là có ý gì?” Mạnh Vân Trình thấp giọng hỏi, cẩn thận nói, thậm chí sẽ phát hiện âm cuối mang theo sự run rẩy rất nhỏ.
“Nói cái gì... Tôi không rõ anh đang nói cái gì.” Lộ Đinh giả ngu nói. Cậu giương mắt nhìn Mạnh Vân Trình nhưng lại nhanh chóng đỏ lỗ tai mà dời tầm mắt đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT