“Gâu gâu~” Tiếng kêu của chó vàng thay đổi, nó rên rỉ, bước tới cọ tay Dã Hạc.
Du Tố Tố: “Á à con chó này khôn đấy!” Có những con chó nhìn thì ngầu vậy đó mà thấy chủ cái là tỏ vẻ dễ thương ngay.
Hành động này quen thuộc đến mức Dã Hạc vui mừng chạm vào đầu con chó và vuốt ve khắp người nó, sau cậu lại tỉnh táo và nhận ra cảm giác dưới tay mình thật lạnh lẽo.
“Đúng rồi, Đại Kim, năm trước em đã đi rồi.” Dã Hạc nhìn không khí, cậu cảm thấy không sờ được nữa liền quay đầu xoa mắt.
Nhận thấy Diệp Tuyền và những người khác vẫn còn ở gần đó, Dã Hạc nhanh chóng giới thiệu: “Đây là con chó do ông bà tôi nuôi, tên là Đại Kim, không phải giống quý gì, lúc tôi năm sáu tuổi thì em được ôm về, sau khi ông bà tôi mất thì tới ba mẹ tôi nuôi. Năm kia, gia đình tôi gặp tai nạn, Đại Kim ngồi ở ghế sau để bảo vệ tôi… Tôi là người duy nhất sống sót.”
Biết có quỷ nên cậu có chút sợ hãi. Nhưng với Đại Kim thì khác.
Đại Kim nhìn Dã Hạc lớn lên, cũng là Dã Hạc nhìn nó lớn lên và già đi, coi nó như anh em của mình. Lại có ơn cứu mạng với mình, lúc Dã Hạc tỉnh dậy biết bản thân được cứu, ba mẹ lại không còn thì cậu đã khổ sở một thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT